Nguyệt Thần nghe vậy thì liền bật cười, nếu như tính trong việc chơi cờ thì đúng là lão ta đã bị đánh bại, nhưng bị cô ta đánh bại thì cũng không có gì dọa người, cô ta là đồ nhi của Kỳ Thần, ít nhất cũng có được tám phần chân truyền, nhìn chung trong tam giới người có thể luận kỳ nghệ thắng được cô ta thật sự không có được bao nhiêu.
Triệu Bân không nói nữa, chỉ an tâm củng cố cảnh giới.
Tiểu kỳ lân cũng có tạo hóa, nó cũng đang lột xác trong đan hải.
Nếu như không phải sợ kẻ trừng phạt phát hiện thì hai tên nhóc này vẫn còn đang tiếp tục tu luyện ở điểm cuối Đông Hải.
Nếu như tiếp tục nói không chừng còn có thể bắt gặp cơ duyên nào đó khác.
Đông Hải của ngày hôm nay đã dần trở nên náo nhiệt hơn.
Quan sát trong thiên địa có thể thấy rất nhiều chiến thuyền hướng về các đảo nhỏ, đó đều là chiến thuyền của Đại Hạ đã bắt đầu tiến vào Đông Hải để mở mang hải vực và kiến tạo hải quân cường hãn.
Cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra ở Nam Hải.
Tất cả đều là chiến thuyền của Đại Hạ.
Bọn họ đang kiến tạo thành trì trên đảo.
Bọn họ cũng đang khai thác tài nguyên dưới đáy biển.
Dùng nguồn tài nguyên này bổ sung cho những tiêu hao trong thời gian chiến tranh.
Các quốc gia khác nhìn thấy cảnh này thì tức đỏ cả mắt nhưng không có nước nào dám xen vào, đừng nói là bọn họ không dám cướp đoạt tài nguyên, bọn họ còn phải liên tục mang thư đình chiến cùng lễ vật đến dâng lên Đại Hạ.
Đại Hạ tất nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt.
Nhưng.
Việc nào ra việc đó.
Chờ xem! Không bao lâu sau Đại Hạ sẽ tung hoành tứ hải bát hoang.
Đêm.
Triệu Bân trở về Thiên Tông.
Chân trước hắn vừa bước lên đỉnh Tử Trúc thì chân sau đã thấy Linh Lung tới rồi, hơn nữa sắc mặt của cô ta còn rất khó coi.
“Sao vậy?”, Triệu Bân hỏi.
“Đi theo ta”, Linh Lung không nói nhiều, ngay lập tức lôi Triệu Bân rời đi.
Triệu Bân cau mày.
Chẳng lẽ đã có biến cố gì xảy ra?
Hai người bọn họ đã đi đến chỗ của Hồng Uyên.