Nói cho đúng hơn, Ân Trú dùng một loại cấm chế nào đó mô phỏng âm thanh của Triệu Bân. Thứ này đã được làm sẵn từ trước, mục đích hết sức dễ thấy là dẫn dụ Hồng Uyên và Ma Quân cùng tiến vào rừng rậm Huyết U.
Nhưng lão ta tính tới tính lui vẫn tính sai.
Bất kể là Hồng Uyên hay Ma Quân đều hiểu rõ con người Triệu Bân. Với bản tính của Triệu Bân, dù gặp nguy nan, vào thời khắc then chốt nhất, hắn cũng không bao giờ kêu cứu, càng không để đồng đội tiến vào đó chịu chết cùng hắn.
Thế nên mới nói, tiếng kêu cứu này căn bản không phải của Triệu Bân.
Nói thẳng ra, đây là một cú lừa, thậm chí họ nghi ngờ rằng Ân Trú không hề ở bên trong.
Đùng!
Đột nhiên, tiếng sấm sét vang dậy.
Bầu trời sáng sủa đột nhiên đổ cơn mưa rả rích, sấm chớp đì đùng.
“Thú vị đấy”.
Nghe thấy tiếng sấm, Triệu Bân đứng lại.
Hắn giơ cao kiếm Long Uyên, lưu chuyển Thái Sơ Thiên Lôi quyết.
Thế nhưng, hắn không dùng sấm sét để tác chiến mà điều khiển nó vẽ ra vài chữ to đùng trên bầu trời: đây là bẫy, mau quay về!
“Đệch mịa… thế này cũng được à?”
Diêm La Mặt Quỷ trông thấy mà khóe miệng không khỏi giật giật.
Bất kỳ ai trông thấy đều có chung thần thái này, chưởng giáo Thiên Tông đúng là cao thủ chơi sấm sét.
“Đi thôi!”
Ma Quân và Hồng Uyên đồng loạt quay đi.
Triệu Bân đã nói rồi, đây là bẫy rập, rõ ràng là chiêu giương Đông kích Tây. Thủ đoạn của Ân Trú hay thật đấy, bày ra một cấm địa trống không, còn không tiếc diễn kịch để lừa họ vào trong.
“Đi thôi”.
Các cường giả cũng lục tục rút lui.
Còn về phía Triệu Bân, họ không lo lắng.
Nếu đã là vườn không nhà trống, việc hắn ra ngoài chỉ là vấn đề thời gian.
Với tu vi Thiên Võ của Triệu Bân, hắn thừa sức giữ mạng.
Huống hồ còn có cả tà niệm Hồng Tước đánh phối hợp cùng hắn.
“Đó… đó là gì thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!