Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Triệu Bân và Nguyệt Thần Pháp Tắc lao vọt lên trời.
Sau đó là tiếng nổ đì đùng, hai người bắt đầu đánh nhau trên bầu trời, một Đông một Tây, sử dụng bí thuật, đao mang kiếm quang, chưởng ấn quyền ảnh... bay ngợp trời. Mỗi khi có va chạm, tia lửa sẽ nổ ra, thậm chí còn có quầng sáng lan rộng.
Đó là uy lực còn dư của vụ đụng chạm khiến bầu trời rung lắc.
Không khó để nhận ra Triệu Bân hoàn toàn rơi vào thế yếu, bị Nguyệt Thần Pháp Tắc liên tục đuổi đánh, đứng cũng không vững. Thể phách màu vàng xán lạn nổ tung hết lần này đến lần khác, nhiều nơi lộ cả gân cốt, chẳng khác gì mới vớt từ vũng máu ra.
“Quyết tâm làm ta thấy bực đúng không?”
Tú Nhi không thể nhìn nổi nữa, vô thức ôm ngực, có cảm giác muốn chửi thề.
Đợi lâu như thế cuối cùng cũng đợi được kiếp Thiên Võ của Triệu Bân, cô ta sắp đánh bại nguyền rủa của thần rồi, thế mà tự dưng cho cô ta đả kích này. Một người bình thường, làm sao có thể đánh nổi một vị thần cùng đẳng cấp cơ chứ!
Nói rằng đây là thiên kiếp, chi bằng hãy gọi đây là tử kiếp.
Qua qua lại lại một hồi, cô ta vẫn phải bồi táng cùng Triệu Bân.
Đến cả Nguyệt Thần còn không gom nổi lòng tin với Triệu Bân thì nói gì tới khán giả, bao gồm cả bốn vị pháp sư hộ quốc, lòng dạ họ lạnh ngắt rồi. Nếu cứ đánh theo đà này thì sớm muộn gì Triệu Bân cũng bị tiêu diệt.
Không ai giúp được sao?
Kiếp số của ai thì người đó tự độ.
“Lão tổ quay về rồi”, Dương Huyền Tông đột nhiên nói.
Khỏi cần ông ta lên tiếng, đám đông cũng trông thấy rồi.
Không chỉ Hồng Uyên Đại Hạ chạy tới mà Ma Hậu, Thương Khung, nữ soái... đều đã tới, không phân biệt trước sau, còn có cả Bất Diệt Ma Quân và tấm thân bê bết máu của ông ta cuốn theo ma sát chạy tới.
“Thế này...”
Bất kỳ ai nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời cũng sững sờ.
Đó là thiên kiếp sao?
Nữ tử kia là ai?
Cũng là một phần của thiên kiếp?
Đám đông vừa nghi hoặc mà cũng vừa chấn động, chấn động vì Triệu Bân đã đạt tới cảnh giới Thiên Võ, cũng chấn động vì mức độ đáng sợ của Nguyệt Thần Pháp Tắc - cô ta mạnh đến mức phi lý quá đấy, đánh cho Triệu Bân không có cơ hội trở mình.
“Đó là kiếp số gì vậy?”, tam trưởng lão Ma gia nhìn về phía Thương Khung.
“Một loại thiên kiếp rất đáng sợ”, Thương Khung vuốt chòm râu, nói năng hàm súc. Đây là một câu thừa thãi, bởi vì ông ta cũng không rõ đây là thiên kiếp gì, không nói như vậy chẳng phải mất thể diện lắm sao!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!