Trong chớp mắt hình thái của nó đã biến hóa quỷ dị, toàn thân bị nhuộm đỏ, trước đó Triệu Bân đoán không sai, con bạch hạc cấp Thiên Võ này chắc chắn đã cắn nuốt không ít sinh linh, nếu như không ngưng tụ máu huyết của vô số sinh linh thì cũng không thể nhuộm đỏ toàn thân như thế này, chỉ có quỷ mới biết được nó đã giết hại bao nhiêu sinh linh vô tội!
"Đi đâu?"
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng rồi xông lên.
Bạch hạc sải cánh, lông vũ hư ảo hóa thành từng mảnh sắc bén giống như từng lưỡi dao cuồng bạo chém từ trên trời xuống. Công kích của thú cưỡi cấp Thiên Võ quả nhiên rất bá đạo, mỗi một sợi lông đều lóe lên ánh sáng sắc lạnh.
Triệu Bân lấy hồn ngự kiếm, liên tục vũ động kiếm bên cạnh người để phòng ngự.
Trong lúc đó hắn cũng đã thi triển tru tiên quyết phóng thẳng lên trời.
Bạch hạc đẫm máu, cánh bên trái đã bị chém ra một vết rách, không thể ổn định thân thể được nữa liền lảo đảo trên không trung. Thế nhưng vết thương trên cánh của nó rất nhanh đã khép miệng, khả năng phục hồi vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng vết thương đó đã khiến cho nó tức giận.
Thân thể của nó lại ông ông chấn động, nó vỗ cánh quạt ra một biển lửa đánh xuống dưới, đó không phải ngọn lửa thật mà là một dạng bí thuật, hình thái của nó như một đám mây lửa che phủ bầu trời, Triệu Bân phóng tới quá nhanh, không kịp ngừng lại cho nên đã đụng phải biển lửa rồi bị biển lửa bao phủ.
"Ngươi giỏi lắm".
Triệu Bân kêu rên một tiếng, khí huyết chậm rãi bị hóa diệt.
Bạch hạc là một con thú cưỡi không tầm thường, tu vi Thiên Võ của nó quả nhiên không phải chuyện đùa, chưa nói đến chiêu thức khác, chỉ nói riêng biển lửa này cũng đã mang theo một loại lực hóa diệt khủng bố.
Quác!
Thấy Triệu Bân đã bị mắc bẫy, bạch hạc nhanh chóng há miệng phun ra một tia máu.
Tia máu biến thành kiếm quang mang lực sát thương rất mạnh, còn ma sát với không khí tạc ra ánh lửa lớn.
"Lại đây cho ta!"
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, thi triển di thiên hoán địa.
Hai bên hoán đổi vị trí ngay lập tức, bạch hạc ngã vào biển lửa, toàn thân bị nhiễm khói cháy đen, nó còn chưa kịp ổn định thân thể thì đã bị tia máu do chính nó phun ra bắn trúng, máu chảy đầm đìa.
Gậy ông đập lưng ông.
Bí pháp di thiên hoán địa của Triệu Bân đúng là một bí pháp tốt để bẫy kẻ thù.
Quác!
Bạch hạc lại kêu lên, sức sống của nó quá mạnh mẽ, nó đã nhảy ra khỏi biển lửa.
Trong chớp mắt Triệu Bân cũng đã giương cung cài tên bắn tới một mũi tên sấm sét.
Phụt!
Huyết quang hiện ra cực kỳ chói mắt.
Bạch hạc vừa nhảy ra khỏi biển lửa thì đã bị mũi tên xuyên thủng.
Chuyện vẫn chưa kết thúc.
Sau mũi tên sấm sét chính là ngự kiếm phi tiên.
Kiếm khí đầy trời phóng tới chém nát thân thể bạch hạc, thú cưỡi cấp Thiên Võ thì thế nào, cuối cùng cũng không phải là đối thủ của Thánh tử Thiên Tông, chỉ sau mấy chiêu liền không còn ra hình ra dáng gì nữa.