Rõ ràng, đây là hoàng đế của Đại Nguyên: Nguyên Không.
Triệu Bân cười lạnh một tiếng, trốn trong bóng tối lấy ra một cây gậy sắt.
Hắn rất chuyên nghiệp trong việc dùng gậy sắt gõ đầu hoàng đế.
Két!
Ngay sau đó, cánh cửa mở ra, Nguyên Không như gió bước vào.
Trong chớp mắt, ông ta liền sững sờ, tự hỏi bảo bối trong tẩm cung của mình đâu mất hết cả rồi? Bình hoa ngọc lục bảo của trẫm đâu? Hướng thiên linh châu của trẫm đâu? Ghế rồng truyền quốc của trẫm đâu?
Chuyện này cũng chưa tính là gì. Đặc sắc hơn chính là cảnh tượng trên giường, vừa hỗn loạn vừa mát mẻ, kia chẳng phải là phi tử của ông ta sao? Kia chẳng phải là hoàng tử của ông ta sao? Hai người bọn chúng đang ở đây yêu đương vụng trộm sao?
Két!
Nhưng ông ta còn chưa kịp nổi trận lôi đình thì cửa phòng đã bất chợt đóng lại.
Nguyên Không đột nhiên cảm thấy một làn gió lạnh lướt qua sau lưng cho nên liền quay đầu lại.
Ngay khi ông ta vừa quay đầu lại thì đã thấy một cây gậy sắt đập thẳng vào trán mình.
Tiếng gậy sắt đập vào đầu nghe rất vui tai.
Điều khiến cho Triệu Bân phải nhướng mày ngạc nhiên chính là rõ ràng gậy sắt của hắn đã đánh trúng đầu Nguyên Không nhưng ông ta lại không ngã xuống mà trong chớp mắt lại phi thân thoát ra. Nhưng dù sao ông ta cũng đã bị đánh trúng một gậy cho nên vẫn không thể đứng vứng, suýt nữa đã ngã xuống.
Bởi vậy có thể thấy được lão già này còn chịu đòn giỏi hơn Long Chiến.
"Ai?"
Nguyên Không quát lớn.
Tuy nhiên khắp phòng lúc này đều đã được dán bùa che lấp cho nên ông ta có quát lớn thế nào thì bên ngoài cũng không thể nghe thấy.
"Tiền bối, nghe nói ông rất muốn bắt được ta".
Triệu Bân chống gậy đứng lên, để lộ ra khuôn mặt thật.
"Ngươi... Cơ Ngân...?"
Nhìn thấy Triệu Bân, hoàng đế Đại Nguyên bất giác lùi lại một bước, hai mắt trợn ngược, đồng tử co rút nhanh.
Ông ta hết sức hoảng sợ, khó có thể tin được chuyện trước mắt.
Kẻ này đúng là Cơ Ngân, Thánh tử Thiên Tông Đại Hạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!