Triệu Bân vẫn còn đang chửi thầm, dốc hết sức tìm kiếm xung quanh.
Hắn muốn tìm Vương Dương nhưng vấn đề là không biết tìm ở đâu, biến động không gian quá kỳ dị, ai biết tên đó đã bị đưa đến chỗ nào rồi, gần thì còn đỡ, nếu như xa quá thì thôi rồi.
Bực bội!
Hắn đang rất khó chịu!
Vì vậy hắn phải tìm chỗ nào đó để xả cơn giận.
Triệu Bân thu lại tầm mặt, cầm kiếm xông lên.
Các thế lực vẫn đang bao vây tấn công Thiên Âm Các nên xả giận lên bọn họ là lựa chọn tuyệt vời nhất.
“Chạy thôi!”
Cao thủ chung quanh nhìn thấy Triệu Bân quay lại đánh thì liền xoay thân bỏ trốn.
Vương Dương đã biến mất, giờ không ai có thể địch lại được Cơ Ngân của Thiên Tông, vậy còn đánh cái quái gì nữa? Nhắc đến Vương Dương… Mẹ kiếp, đúng là trời ơi đất hỡi, đến lúc quan trọng lại để xảy ra chuyện. Sau này muốn tìm đồng đội thì phải tìm ai đáng tin cậy một chút.
“Chạy à?”
Triệu Bân hừ lạnh, cầm kiếm đuổi đánh phía sau.
Bích Tiêu và các trưởng lão Thiên Âm Các cũng bám sát theo sau.
Bọn họ bị bao vây tấn công suốt cả đêm nên cũng ấm ức trong bụng, giờ đã đến lúc phản công lại.
Ầm! Bùm!
Trời đất lại vang lên tiếng nổ.
Các thế lực bỏ chạy, Triệu Bân và Thiên Âm Các bám sát phía sau.
Máu văng tung tóe suốt chặng đường.
Rất nhiều người chạy một hồi là đầu cũng rơi xuống đất. Đọc tiếp tại metruyenhot nhé! - Đừng đọc ở website ăn cắp truyện.
Đặc biệt là Triệu công tử. Hắn giống hệt như Thần Chết đang vung liềm, những người bị hắn giết chết như ngả rạ.
Thảm!
Các thế lực rất thê thảm, lúc đến nghênh ngang hống hách, giờ thì thất bại thảm hại.
Chủ yếu là không có ai dám đối đầu với Cơ Ngân Thiên Tông, hắn quá mạnh, đánh hội đồng cũng không thể đánh bại được, không chạy chẳng lẽ chờ bị đánh sao?
Đến lúc trời gần sáng tiếng nổ mới dừng hẳn.
Khi mấy người bọn Triệu Bân quay lại, toàn thân đẫm máu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!