Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Môn chủ La Sinh Môn nhíu mày, không dám lỗ mãng.  

 

Triệu Bân thì dụi mắt, hắn chợt thấy dung mạo của cô gái áo đỏ và cô gái trong gương hoa đào giống nhau y như đúc, khiến hắn bất giác nghĩ rằng cô gái áo đỏ này là chủ nhân của Vân U Cốc, đã được chôn vùi cùng tháng năm, chỉ để lại mỗi bóng hình nàng ta từng cầm ô đi qua cầu.  

 

Cũng có thể, đây là một thứ ấn ký cổ xưa.  

 

Gió thổi qua cầu cũng tiêu điều và xưa cũ.  

 

Cô gái áo đỏ cầm ô giống như người trong giấc mộng, từng bước đi qua.  

 

Triệu Bân khẽ hít mũi, cho dù nàng ta là ảo ảnh, dường như vẫn có mùi thơm của phụ nữ tràn ra.  

 

“Đi theo cô ta”.  

 

Môn chủ La Sinh Môn nói rồi sải bước chân.  

 

Triệu Bân không nói nhiều, lập tức theo sau.  

 

Giữa chừng, hắn từng thử phá phong ấn không chỉ một lần.  

 

Đáng tiếc là… không phá được.  

 

Người bình thường không phá nổi phong ấn của môn chủ La Sinh Môn đâu. Lần trước hắn bị treo trên cây, gặp phải nữ soái tà ác, nương nhờ vào vết nứt không gian mới gắng gượng phá được phong ấn, lần này thì vị bên cạnh dường như không cho hắn cơ hội. Đã biết hắn có thể dùng triệu hồi ngược hướng, cô ta không thể để hắn chừa lại phân thân.  

 

Hai người đi theo cô gái áo đỏ, tới bên một hoa viên.  

 

Sâu trong hoa viên có một linh trì trong vắt, ẩn mình trong lớp khói sương mông lung.  

 

Sau đó, cô gái áo đỏ bắt đầu cởi bộ đồ hư ảo của mình.  

 

Thấy vậy, môn chủ La Sinh Môn hít một hơi thật sâu. Đuổi theo suốt cả quãng đường, hóa ra cô nương nhà người ta đi tắm ạ.  

 

Hai mắt của Triệu công tử trợn to như cái chén.  

 

Nửa đêm nửa hôm mà còn có “phúc lợi” nữa hả, dù là hư ảo nhưng cũng “thơm ngon” vô cùng, nhìn vóc dáng lung linh yêu kiều kia kìa, mỗi tấc da thịt đều bóng loáng như trong mơ ấy, bổ mắt hơn “hàng nóng” nhiều.  

 

“Đẹp không?”, môn chủ La Sinh Môn liếc mắt nhìn, trong con ngươi ngùn ngụt lửa giận.  

“Không to bằng ngươi!”, có lẽ vì quá mải nhìn quá chăm chú, Triệu Bân buột miệng đáp lại như vậy.  

 

Chát!  

 

Tiếng tát trong đêm lúc nào cũng thanh thúy như vậy.  

 

Sau khi tắm xong, cô gái áo đỏ lại cầm ô rời đi, ngồi xuống dưới gốc cây cổ thụ, một tay cầm khúc gỗ, một tay cầm dao khắc, ngồi khắc từng nhát dao.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!