Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 “Tiếng cười từ đâu ra thế?”  

 

Môn chủ La Sinh Môn nheo đôi mắt xinh đẹp lại, nhìn quanh bốn phía, tiếng cười ma quái kia vẫn còn đó, với tu vi của cô ta, thế mà không nghe ra được tiếng cười từ đâu truyền đến.  

 

Lẽ nào trong Vân U Cốc còn có người khác? Chỉ tiếng cười thôi mà đã có ma lực đến thế, nhất định là nhân vật ở trên cả cảnh giới Thiên Võ.  

 

Bất chợt có người sờ tay cô ta khi đang mải quan sát.  

 

Là ai đang sờ? Đương nhiên là Triệu công tử rồi.  

 

Nói sờ thì không chính xác…  

 

Chủ yếu là Triệu Bân đang muốn cởi chiếc nhẫn ma của mình ra khỏi ngón tay của môn chủ La Sinh Môn, cô muốn thứ gì khác thì cứ lấy đi hết nhưng chiếc nhẫn này thì không được, toàn bộ gia sản của ông đây đều cất trong đó đấy.  

 

Bốp.  

 

Môn chủ La Sinh Môn trở tay tát một cái thật mạnh.  

 

Triệu Bân lảo đảo, mắt nổi đom đóm.  

 

“Đi!”, môn chủ La Sinh Môn bực dọc nói rồi di chuyển. Cô ta muốn đi nhưng Triệu công tử thì không, hắn ngồi bệt xuống như đang muốn ám chỉ: “Chóng mặt, không đi nữa! Mà muốn đi cũng được nhưng phải trả nhẫn ma cho ta trước”.  

 

“Ngứa đòn rồi phải không?”, môn chủ La Sinh Môn lừm hắn một cái.  

 

“Ngứa khắp cả người!”, Triệu Bân cũng là hảo hán mà: Ngứa đó thì sao nào, nào, đánh chết ta đi!  

 

Môn chủ La Sinh Môn chẳng nghĩ phức tạp làm gì, cô ta thật sự đã đè hắn ra đánh cho một trận.  

 

Sau đó mới trả nhẫn ma lại cho hắn.  

 

Triệu Bân lau máu mũi, mặt mày hớn hở, lớn vậy rồi mà đây là lần đầu tiên hắn vui tới thế khi ăn đòn đó, chỉ cần trả nhẫn ma lại cho ta thì đánh thêm trận nữa cũng được.  

 

Môn chủ La Sinh Môn thấy vậy thì buồn cười.  

 

Tên nhóc này thú vị hơn so với tưởng tượng của cô ta nhiều.  

Triệu Bân làm như không thấy, mời Diệu Ngữ vào trong nhẫn ma.  

 

Cuối cùng hai người họ cũng lên đường, đi rồi nghỉ, nghỉ rồi đi.  

 

Suốt dọc đường, Triệu Bân khá ngoan ngoãn, nhìn sắc mặt môn chủ La Sinh Môn, có vẻ cô ta cũng không biết nhiều về U Vân Cốc, chí ít là có nhiều nơi họ cũng chưa từng đặt chân tới.  

 

Ảo cảnh trong Vân U Cốc quá bá đạo, dù là cảnh giới Thiên Võ thì cũng có khả năng bị dính chiêu như thường, tiếng cười phụ nữ ban nãy là ví dụ tốt nhất, nếu không có bảo liên đăng thì môn chủ La Sinh Môn cũng sẽ bị kéo vào trong ảo cảnh không lối thoát. 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!