“Ngươi từng nghe nói đến ngụy bí giả chưa”, Ngưu Oanh hít một hơi thật sâu.
Triệu Bân khẽ lắc đầu.
“Rất lâu rất lâu về trước, có một thế lực thần bí nhắm vào Tần gia của ta, cũng chính là đám người “ngụy bí giả” kia. Không ai biết được lai lịch của chúng, cũng không biết chúng nghe theo mệnh lệnh từ ai, chỉ biết rằng chúng như những u linh, xuất quỷ nhập thần, cường giả nhiều như mây. Bởi vì chúng nên cứ vài ba ngày lại có người trong Tần gia mất tích, lão tổ bị ép đến không còn cách khác, chỉ có thể hạ lệnh di dời toàn tộc. Không ngờ rằng giữa chừng lại gặp phải truy sát từ ngụy bí giả, thương vong nghiêm trọng. Ta lạc mất gia tộc, gặp phải lão già Từ Thiện rồi bị cưỡng ép độ hóa”.
“Ngụy bí giả”.
Triệu Bân lầm bầm, ánh mắt trở nên khó đoán.
Từ đâu nhảy ra thế lực này vậy.
Đây là điều mà hắn cực kỳ muốn biết.
Bất giác, hắn không khỏi đem ma chú Ám Hắc liên hệ với ngụy bí giả, thậm chí hắn còn cho rằng ấn chú trong cơ thể tên mập đen thui là do ngụy bí giả lén lút cấy vào.
Nếu thật sự như thế thì Tần gia chắc chắn vẫn còn người trúng bùa chú.
Nghĩ đến đây, hắn lại nhìn Ngưu Oanh: “Gia tộc của ngươi di dời tới chỗ nào?”
“Mục tiêu của lão tổ là đế đô Đại Hạ”.
Ngưu Oanh cũng không giấu giếm, lúc nói chuyện còn nhìn chằm chằm Triệu Bân.
Triệu Bân lại lắc đầu, nói thật lòng, hắn chưa nghe nói có đại tộc ngoại lai nào vào sống ở đế đô. Theo như lời Ngưu Oanh thì Tần gia đã bắt đầu di dời từ vài tháng trước rồi, thậm chí còn sớm hơn Bạch gia.
Tính toán thời gian thì đáng lẽ phải đến đế đô rồi mới phải.
Sở dĩ chưa đến, nguyên nhân cũng không khó đoán: giữa đường lại gặp biến cố.
“Bị ngụy bí giả bắt hết rồi?”, sắc mặt của tên mập trở nên khó coi đến cực độ.
“Thánh tử, tìm thấy Tần gia rồi”.
Khi họ đang nói chuyện, thanh niên mặc áo đen vội vàng tiến vào.
Thông tin mà cậu ta mang tới khiến ánh mắt Triệu Bân và Ngưu Oanh sáng ngời lên.
“Ở đâu?”
“Hoành Xuyên của Tây Nhạc”.
“Tây Nhạc?”
Triệu Bân nhướn mày rất cao.
Thần sắc của Ngưu Oanh cũng có vẻ kỳ lạ.
Đã bảo là đế đô Đại Hạ, tại sao lại chạy tới Tây Nhạc thế, Đông Hải và Tây Nhạc là hai thái cực đó!