Nó đã ngủ lâu quá rồi à? Hay là thời đại thay đổi rồi, một xác sống cũng có thể đánh đấm dữ dội thế à?
Ực!
Không chỉ có nó, Triệu công tử cũng thấy rất khó tin.
Nếu không tận mắt trông thấy, hắn không biết Diệu Ngữ mạnh đến thế.
Không đợi hắn hoàn hồn, Diệu Ngữ đã cử động, thần thái phiêu diêu như một dải cầu vồng, trông có vẻ mềm yếu, vậy nhưng mỗi bước chân khiến sóng lớn bắn tóe lên, chưởng pháp cuốn theo sức mạnh minh hôn đánh cho Tà Niệm Mặt Quỷ hộc máu. Một chưởng của cô ta làm người khác phải nghi ngờ nhân sinh, tại sao càng đánh càng giỏi vậy.
Đùng! Binh! Đùng!
Cảnh tượng phía sau vô cùng bổ mắt.
Diệu Ngữ như một u linh, dạng âm hồn bất tán ấy, đuổi theo nó như hình với bóng.
Tà Niệm Mặt Quỷ trốn đến đâu, cô ta đánh đến đó.
Sức mạnh minh hôn dồi dào, cô ta thực sự càng đánh càng mạnh, một loạt động tác như đang tỏ rõ một điều: dám bắt nạt chồng ta, ta đập chết ngươi!
Bênh chồng cực kỳ luôn nhé!
Nguyệt Thần cảm thán, con nhỏ này, càng nhìn càng thấy vừa mắt nhỉ.
Điều duy nhất không ổn lắm là thân phận xác sống.
Cũng chẳng sao.
Đợi cô ta trở về sẽ dạy cho người nào đó vài chiêu.
“Trụ vững!”
Triệu Bân thu hồi tầm mắt, vội vàng khoanh chân ngồi thiền.
Vào thời khắc mấu chốt này thì khôi phục khả năng chiến đấu là điều quan trọng nhất. Hình thái của Diệu Ngữ quá kỳ dị, chưa biết chừng lát nữa sẽ sụt giảm khí thế.
Á á!
Tiểu Kỳ Lân quay đầu lại, toàn thân vẫn rực cháy.
Nó luyện ra được dòng máu tinh túy nhất của Thánh Thú, lại hòa vào cơ thể Triệu Bân.
Thêm cả cây thần tạo hóa cũng không rảnh rỗi, cành lá xào xạo, cung cấp sinh lực tràn trề.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!