Thế nhưng ánh mắt Mục Thanh Hàn nhìn Triệu Bân như bốc hỏa vậy, nàng ta nhớ rất kỹ mọi chuyện xảy ra vào đêm qua. Kẻ vô liêm sỉ nào đó nửa đêm nửa hôm chạy tới phòng nàng ta dạo chơi, còn làm nàng ta ngất xỉu. Có trời mới biết sau khi nàng ta ngủ say rồi, Triệu Bân đã làm những gì.
“Ta… là người có vợ”.
Triệu Bân tỏ ra thâm trầm, nghiêm túc nói.
Nửa câu sau hắn vẫn chưa nói nốt: Đừng nghĩ ta đê hèn như vậy!
Mục Thanh Hàn tức đến bật cười vì câu nói này, có vợ thì tìm vợ đi chứ, chạy tới chỗ ta làm gì.
Triệu Bân đuối lý, vùi đầu nấu cơm.
Lửa giận trong đôi mắt Mục Thanh Hàn càng lúc càng thêm đượm mà không có chỗ trút ra, chẳng lẽ nói thẳng ra trước mặt mọi người? Trời đất chứng giám, nàng ta lõa thể khi ngủ không phải là sở thích gì kỳ lạ mà là để tu luyện, có trời mới biết Triệu Bân sẽ chạy tới phòng nàng ta lượn lờ, rất là lúng túng đấy, biết không hả?
“Có chuyện rồi”.
“Hai người này có chuyện rồi”.
Tô Vũ khoanh tay, cất lời mỉa mai.
Đây là một câu thừa thãi, đến cả Đại Man Đầu còn nhìn ra được.
Hôm nay người chạy tới đỉnh Thanh Vũ ăn chực có vẻ nhiều. Chưởng giáo Thiên Tông tới nè, đồ đệ của Hồng Uyên tới nè, công chúa Đại Hạ cũng tới nè, làm mọi người thụ sủng nhược kinh, hoảng loạn lấy bát đũa.
Ba người họ không đến ăn cơm.
Ba người này tới tìm Triệu Bân, một số việc nào đó cần được nói chuyện đàng hoàng.
Thanh Dao và mấy người kia rất biết phân biệt, nhanh chóng ăn xong bữa sáng, kéo nhau tới đỉnh Tử Trúc. Chuyện Vân Thương Huyền tử trận đã được lan truyền khắp Thiên Tông, sư thúc Vân Yên chắc hẳn rất đau lòng, phải đi thăm hỏi.
“Có bao nhiêu người trúng ấn chú?”, Long Phi không thừa lời, đi thẳng vào chủ đề chính.
“Nhiều lắm!”, Triệu Bân hít một hơi thật sâu.
Ba người không ngắt lời, bởi vì biết câu nói của Triệu Bân vẫn còn chưa hết.
“Rốt cuộc có bao nhiêu người trúng ấn chú, ta vẫn chưa rõ”, Triệu Bân xách bầu rượu ra, tiếp tục nói: “Chỉ biết những người trúng ấn chú đều có huyết mạch đặc thù, thân phận cũng không tầm thường”.
Lời này thốt ra, sắc mặt ba người cực kỳ khó coi.
Đến cả hoàng đế Đại Hạ cũng trúng chiêu thì chắc chắn là âm mưu lớn.
“Có biết là bùa chú của ai dùng không?”, Dương Huyền Tông hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!