Triệu Bân phun máu, bay ngược ra ngoài.
Cầm ý của hắn không sai, sai là ở ý cảnh của hắn.
Lần đối đầu này, hắn hoàn toàn thất bại, đến cả đàn đá cũng bắn lên tận chín tầng mây do chấn động.
Soạt!
Nhân ảnh vàng nhanh như cắt, tấn công chính diện.
Cây tiêu trong tay hắn ta biến thành một thanh kiếm, ánh vàng lấp lánh.
Đùng!
Triệu Bân đứng vững, cũng tấn công từ phía chính diện.
Khỏi cần nói nhiều, cả hai khai chiến ngay lập tức, một Đông một Tây dùng bí thuật đối đầu, đao quang, kiếm mang, quyền ảnh, chưởng ấn… đổ xuống rợp đầu, ánh sáng va chạm ra điểm thêm chút màu sắc cho bầu trời u ám.
Uỳnh đùng đùng!
Thế giới này cũng rung lắc vì hai người.
Hài cốt chất đầy mặt đất cũng không chịu nổi dư chấn, bị nổ tung thành tro bụi.
Có lẽ vì động tĩnh quá lớn, tế đàn cũng chịu ảnh hưởng theo.
Từ ngoài nhìn vào, tế đàn rung lên bần bật, ánh sáng đầy màu sắc phun ra.
Đám động vật sống trong cấm địa cũng bị kinh động, ánh mắt chúng kỳ lạ đến mức không nói lên lời. Không đúng nhỉ! Còn chưa đến ngày trăng tròn, sao bên phía tế đàn lại có động tĩnh rồi, đã vậy động tĩnh còn rất lớn nữa.
Vì thế, các động vật sống lại tập trung quanh tế đàn.
Bên ngoài tế đàn lại là một mảng đen thùi lùi.
Nửa đêm nửa hôm, chưa biết chừng còn có ánh sáng vàng, có thể lại là một bữa thịnh yến nữa.
Quả nhiên!
Không lâu sau đó, bên trong tế đàn bắn ra ánh sáng màu vàng.
Cấm địa vốn bình lặng bỗng chốc náo nhiệt hẳn lên, vì muốn cướp ánh sáng mà đám động vật điên cuồng đuổi theo, hung thủ hung mãnh lại cướp bóc, cấm địa lại được nhuộm màu máu.
“Ánh sáng vàng kỳ dị quá”.
Không ai nghe thấy âm thanh lầm bầm này.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!