Thứ tà vật này cũng có chút giống ma quỷ bên trong di chỉ Ma vực, được hình thành từ tà niệm cùng máu huyết của con người sau khi chết đi. Chúng có thể có linh trí hoặc không, cấp bậc càng cao thì linh trí càng mạnh.
Rống!
Tà vật kia ngay lập tức đuổi theo hắn, hai cái miệng há lớn phun ra lửa.
Triệu Bân không dám đối kháng, hắn không có tu vi, không dùng được chân nguyên thì làm sao có thể đánh lại nó? Đúng là không có chuyện gì dễ dàng, đang đào bảo bối mà cũng không được yên, không ngờ hắn lại bước nhầm vào trong lãnh địa của tà vật rồi quấy nhiễu sự thanh tĩnh của nó.
Quả nhiên.
Hắn vừa chạy ra khỏi mảnh đất khô cằn thì tà vật đã không đuổi theo hắn nữa.
Suy đoán của hắn không hề sai, tà vật mà hắn vừa nhìn thấy trong chớp mắt đã hóa thành một vũng máu loãng dung nhập vào trong mảnh đất khô cằn, khi nào có sinh vật khác bước vào lãnh địa của nó thì nó mới nhảy ra ngoài. Ở trong mảnh đất khô cằn này chắc chắn không chỉ có một con tà vật, càng đi sâu vào trong thì tà vật tất nhiên sẽ càng nhiều.
Ban đêm.
Biển mây Đọa Tiên.
Triệu Bân dừng bước một chút rồi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, cả bầu trời rộng lớn đang bị mây mù bao phủ, thật đúng như lời người khác đồn đại, bên ngoài không nhìn thấy bên trong, bên trong cũng không nhìn thấy bên ngoài, hắn đã đi suốt đêm cũng không tìm được lối ra. Cấm địa này chắc chắn cũng có một tòa mê tung trận khiến cho người bên trong bị lạc đường. Hơn nữa, trong lúc đi vòng quanh nếu như không cẩn thận thì còn đụng phải rất nhiều cạm bẫy.
Ở một nơi khác, môn chủ La Sinh Môn cũng gặp phải tình cảnh tương tự.
Nhãn giới của cường giả Thiên Võ cũng vô dụng ở đây.
Triệu Bân lại xuất hiện trong một rừng trúc có những thân trúc lớn hơn cả bắp chân. Nơi này có linh lực tràn trề dị thường, là một nơi rất tốt để tu luyện, tuy nhiên bây giờ hắn đã không còn tu vi, đan hải, linh khiếu cùng kinh mạch, trạng thái vô cùng bế tắc, không thể nào hấp thu được linh lực ở đây.
Hắn tiến thẳng vào trong rừng trúc.
Sâu trong rừng trúc có một con sông nhỏ đang chảy róc rách.
Trên con sông nhỏ có một cây cầu gỗ đã nhiều năm không có người đi qua cho nên bị đóng đầy tro bụi.
Nước sông trong suốt, còn có thể nhìn thấy cá đang bơi lội tung tăng bên dưới.
Triệu Bân không khách khí, ngay lập tức bắt lấy một con cá. Lúc hắn còn tu vi có thể mấy ngày liền không ăn cơm nhưng bây giờ hắn đã không còn tu vi, chỉ là một người bình thường cho nên rất nhanh đói. Hắn nhóm lửa rất nhanh, một lúc sau liền có món cá nướng thơm phức.
"Ta không muốn ở lại đây".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!