Chỉ sau một năm, hắn lại tới cấm địa thứ hai.
Đọa Tiên Vân Hải cũng là nổi tiếng vì hung danh của nó, từ thời xa xưa đến nay, người đặt chân tới đây chưa một ai sống sót trở ra, cao thủ Thiên Võ cũng không ngoại lệ. Cái tên “Đọa Tiên” của nó cũng không phải không có nguyên do, nghe đồn vì nơi này chôn cất một vị tiên, đến đây rồi mới biết nó đáng sợ tới mức nào. Sự áp chế không sai không lệch? Tiến vào đây rồi mất hết tu vi?
“Thật là quỷ dị”.
Môn chủ La Sinh Môn lầm bầm, khẽ nhíu mày.
Nói thật lòng, đây cũng là lần đầu tiên cô ta tới Đọa Tiên Vân Hải, giống như lời đồn, nó rất huyễn hoặc. Cô ta đường đường là cao thủ Thiên Võ, vậy mà bị đè nén đến mức tu vi bay sạch, có trời mới biết chỗ quái quỷ này còn bao nhiêu bẫy rập.
“Chơi lớn rồi”.
Ở bên này, Triệu Bân đột nhiên hít sâu một hơi.
Thực tế chứng minh, bí pháp dạng không gian không thể dùng một cách tùy tiện, ví dụ như trận pháp triệu hồi ngược hướng. Hắn chỉ lơ đễnh một thoáng đã chạy tới cấm địa rồi, giữa chừng còn đi ngang qua biên giới, mấy vạn dặm luôn ấy?
Cũng không sao.
Chí ít thì hắn nhờ điều này mới phá được một kết cục nan giải.
Môn chủ La Sinh Môn đã thu hồi ánh mắt.
Khi nhìn lại người nào đó, ngọn lửa giận dữ trong mắt cô ta càng thêm đượm.
Đọa Tiên Vân Hải là một cái hố lớn đấy, là cái hố mà Cơ Ngân dẫn cô ta tới.
“Tiền bối ỷ lớn bắt nạt bé”.
“Vậy thì đừng trách vãn bối… không giữ chữ đức”.
Triệu công tử quẹt một vệt máu mũi, tiện thể xắn tay áo lên. Lúc này eo của hắn không mỏi nữa, chân cũng không đau nữa, phong thái vẫn ngời ngời dù tu vi đã mất sạch. Ai sợ ai chứ, lão tử không dễ gì đánh phụ nữ, trừ khi không thể kiềm chế nổi. Truy sát ta cả một đường, lão tử giận lắm nhé.
“Dù không còn tu vi, ta vẫn tiêu diệt được ngươi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!