Triệu Bân không nói gì, tiện tay xách ra đàn đá, trông có vẻ như hắn phải gảy một khúc. Đánh nhau với vị này, huyền pháp bí thuật dường như không hữu dụng, phải đi theo lối riêng. Đây cũng là khúc đàn của Vô Sương, ngày trước, ở Nam Vực, trong lần đầu nữ soái phát cuồng, hắn cũng dùng khúc đàn này để đánh thức tâm trí của cô ta.
Keng...
Tiếng đàn vang lên, thong dong và cổ xưa.
Gảy đàn dùng ý không dùng lực, Triệu Bân đã luyện đến cực độ.
Quan trọng nhất là tâm cảnh.
Mà tâm cảnh này, từ rất lâu về trước hắn đã có rồi.
Sáng tạo ra khúc Vô Sương chính là minh chứng rất tốt, đó là một thứ sầu bi phát ra từ tận linh hồn.
Keng!
Tiếng đàn sầu não có lực sát thương nhất định.
Tiếng đàn vô hình trở thành một thứ cầm ý đáng sợ.
Nữ soái tà ma nghe thấy mà hoảng hốt.
Hay nói đúng hơn, là nữ soái nghe thấy mà hoảng hốt.
Khúc này rất có tác dụng với Sở Lam, quả thực có thể đánh thức tâm trí, nhưng Triệu Bân đã coi thường tà ma. Bây giờ không còn như xưa, tà ma hiện giờ mạnh hơn đêm đó rất nhiều, miễn cưỡng chèn ép được nữ soái.
Thấy vậy, Triệu Bân càng đàn hăng hơn.
Cầm ý Vô Sương của hắn lại đạt tới đỉnh cao mới.
Thấy màn sát khí đen ngòm của nữ soái tà ma bị cầm ý vô hình thổi bay từng mảng một, đến cả màn nước đen ngòm cũng tan tác thành từng mảnh, sau cùng biến thành một luồng khói.
“Khúc đàn bi thương quá”.
Nữ soái tà ma mỉm cười, nghe mà còn rất hưởng thụ.
Hay cũng có thể nói, nó đã phong bế thần thức của nữ soái rồi, khúc Vô Sương đã bị chặn lại ở bên ngoài, nữ soái vốn không thể nghe thấy, mà nếu như đã không nghe thấy thì làm sao phản kháng được.
Nữ soái rút một thanh kiếm từ giữa hai chân mày ra.
Đấy là một thanh kiếm ảo ảnh mang màu sắc rực rỡ từ trên xuống dưới và đang rung lên keng keng. Tiếng kiếm rất chói tai, Triệu công tử nghe thấy mà võ hồn đau đớn. Từ đó có thể thấy, đây là thanh kiếm chuyên được dùng để đánh võ hồn.
Keng!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!