Đột nhiên từ trong bóng đêm lại truyền tới tiếng gió rít dữ dội.
Triệu Bân nghe thấy tiếng gió rít thì liền cau mày, hắn đang bị phong ấn chết cứng ở đây, cảm giác của võ hồn cũng đã bị phong ấn cho nên hắn không biết kẻ nào đang tới. Mặc dù vậy thì đó tuyệt đối không phải là môn chủ La Sinh Môn, những cường giả Thiên Võ đều có khí tức đặc biệt, vừa thấy liền biết, nhưng kẻ đang tới hiển nhiên không có được khí tức đó.
"Ma sát".
Triệu Bân lẩm bẩm, hắn đã ngửi được mùi ma sát.
Sau vài giây, hắn lại nheo mắt lẩm bẩm: "Không đúng, đây là một tà ma".
Phán đoán của hắn không hề sai, đó chính là một tà ma.
Trong lúc hắn đang chăm chú quan sát thì đã có một thân ảnh chậm rãi bước ra từ trong bóng đêm.
Triệu Bân vừa nhìn thấy kẻ bước ra thì liền cả kinh, không thể trách hắn, chỉ vì kẻ vừa bước ra là một người mà hắn quen: nữ soái quân Xích Diễm.
Chính xác mà nói thì đó là nữ soái đã bị tà ma khống chế.
Chuyện này chỉ cần nhìn hình thái của nữ soái là biết, mái tóc nữ soái đã hóa thành màu đỏ và rối tung, ngay cả con ngươi cũng chuyển màu đỏ tươi, bên trong ánh mắt chỉ có sự lạnh lẽo mà không có chút tình cảm nào, toàn thân tràn đầy tà khí cùng ma sát, thoạt nhìn trong y hệt một đại ma đầu, khí tức lúc mạnh lúc yếu, lúc mạnh thì mang theo uy áp của cường giả Thiên Võ, lúc yếu thì mang theo uy áp của cường giả Chuẩn Thiên đỉnh phong.
"Sao lại ra ngoài rồi?"
Triệu Bân sững sờ, nếu như hắn nhớ không lầm thì nữ soái lúc này đáng ra phải ở trong đại địa linh mạch mới đúng, nữ soái ra ngoài từ lúc nào mà lại còn bị tà ma khống chế? Chuyện này hoàng phi Vũ Linh có biết hay không?
Lúc này, một dự cảm chẳng lành lại đột nhiên nảy sinh trong lòng hắn.
Nữ soái đã ra ngoài được, vậy thì có nghĩa là hoàng phi Vũ Linh đã gặp bất trắc!
Nhưng giờ phút này hắn cũng không có tâm tình đi lo lắng cho hoàng phi.
Đúng là xui xẻo, vừa mới thoát khỏi môn chủ La Sinh Môn thì lại gặp tà ma nữ soái.
Đã hơn nửa đêm mà chim chóc cứ liên tục kéo đến. Số hắn cũng lạ, không trúng vận đào hoa thì thôi, vừa trúng vận đào hoa thì đi đến chỗ nào cũng gặp nữ nhân.
"Cơ Ngân, ta tìm ngươi lâu lắm rồi".
Tà ma nữ soái nở nụ cười lạnh lẽo đến đáng sợ.
Từ khi rời khỏi Đế Đô cô ta đã đi khắp thiên hạ tìm Cơ Ngân nhưng không hề nghĩ tới hắn lại chạy đến biên quan phía bắc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!