Mấy trưởng lão Ma cung đang chiến đấu đều sững sờ.
Bọn họ tứ cố vô thân, lấy đâu ra viện quân?
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy có thêm mưa nỏ mạnh nhắm vào một đỉnh núi khác. Triệu Bân ra tay hết sức quyết đoán, bày ra mấy ngàn xe nỏ, cũng hóa ra rất nhiều phân thân, mấy cường giả còn lại cũng hóa ra phân thân, mỗi phân thân điều khiển một xe nỏ, một khi đã nhắm trúng chỗ nào thì chỗ đó liền bị cuồng oanh loạn tạc.
Hơn mười đỉnh núi trong nháy mắt đã bị san bằng.
Đám cường giả Thi tộc bị oanh tạc bay tứ tung đầy trời, bị nổ chết một đống lớn, nhưng kẻ còn sống cũng mất đi tứ chi, ầm ầm rơi xuống đất trọng thương.
Những kẻ khống chế đã chết, đám thi khôi đang công thành cũng ầm ầm ngã xuống đất, một công đôi việc.
Đúng là vũ khí chiến tranh, lực sát thương vô cùng hung hãn.
Giết!
Mọi người hừ lạnh, đồng loạt đánh ra ngoài, mấy trưởng lão Ma gia cùng Ma sơn có tốc độ nhanh nhất, mặc dù bọn họ từng đối địch với Ma cung nhưng ở đây còn chưa tới phiên Thi tộc giở trò lỗ mãng, nếu đã đều là truyền thừa của Ma vực thì phải cùng nhau công phạt kẻ thù.
"Ma gia?"
"Ma sơn?"
Thấy vậy, cường giả Ma cung đều sửng sốt.
Sau một hồi sửng sốt thì bọn họ lại cảm thấy ấm áp.
Không ngờ bọn họ tranh đấu mấy ngàn năm nhưng vào thời khắc nguy cấp thì hai dòng truyền thừa kia lại ra tay tiếp viện.
"Lão già thối, vẫn còn sống à?"
Đại trưởng lão Ma gia gầm lên trong lúc chém chết một cường giả Chuẩn Thiên của Thi tộc.
Đại trưởng lão Ma sơn cũng không tệ, trước khi một cường giả Chuẩn Thiên của Thi tộc kịp đứng vững thì đã bị kiếm của lão ta chém bay đầu.
"Còn sống".
"Giết hết cho lão phu".
Nhìn thấy hai dòng truyền thừa cứu viện, đại trưởng lão Ma cung cũng chấn chỉnh lại tinh thần, cầm huyết kiếm dẫn dắt cường giả Ma cung giết ra ngoài thành, ân oán trước đây bỏ qua, đêm nay đồng lòng giết địch mới là chính đạo.
Giết!
Cường giả thành Thiên Thu cùng cường giả Ma cung trong ngoài giáp chiến, đánh tan tác cường giả Thi tộc.