Tới tận lúc này, hắn vẫn không biết hoàng phi đã đóng giả Hồng Tước bằng cách nào, càng không biết đêm đó làm sao hoàng phi nâng tu vi lên cảnh giới Thiên Võ. Hắn chỉ biết, hoàng phi lớn mạnh và đáng sợ hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều. Nếu cảnh giới ở dưới mức Thiên Võ, không ai là đối thủ của bà ấy, cho dù là cao thủ Thiên Võ, bà ấy cũng có thể đối đầu trực diện.
“Ngươi khiến bản cung rất bất ngờ đấy”.
Hoàng phi mỉm cười, biểu cảm có thêm chút kinh ngạc.
Đúng vậy, đêm phân tách Cửu Vĩ, chính bà ấy đóng vai Hồng Tước.
Từ rất lâu về trước.
Bà ấy đã bắt đầu sắm vai rồi.
Đây chính là bí mật cấp cao của hoàng tộc, người biết chuyện này cũng chỉ có Hồng Uyên, Ân Trú và Tử Y Hầu. Đến cả người thân thiết như hoàng đế, con trai và con gái cũng không biết chuyện này, đám người Quỷ Minh cũng không biết.
Triệu Bân có thể khám phá ra thân phận của bà ấy đúng là ngoài dự đoán.
Thế nên mới nói, Thánh Tử của Thiên Tông là một nhân tài nghịch thiên.
Keng!
Tiếng kiếm ngân vang lên, Triệu Bân xách Long Uyên ra, gắng gượng đứng vững, cũng gắng gượng tập trung khí thế. Hắn không nghĩ rằng hoàng phi tới đây để tìm hắn tán gẫu, hắn đã bại lộ, chắc hẳn hoàng phi muốn bắt hắn về.
“Với trạng thái hiện giờ của ngươi, có thể đỡ được mấy chiêu của ta?”, hoàng phi mỉm cười nhìn Triệu Bân.
“Hai ta không thù không oán, vãn bối không muốn đối địch với người”, Triệu Bân điềm tĩnh nói, đã mở thiên nhãn. Nếu hoàng phi thực sự muốn hạ gục hắn, hắn không ngại dùng tới thuấn thân tuyệt sát, tuy vô dụng nhưng thế nào cũng phải cố gắng một phen.
“Vẫn còn giãy giụa vô ích à?”, hoàng phi hờ hững hỏi.
Triệu Bân gắng gượng đứng vững: “Hi vọng dù nhỏ bé, vãn bối cũng không từ bỏ”.
“Tốt lắm!”, giọng điệu của hoàng phi lạnh đi một phần, trong tiên lực dồi dào có thêm chút sát ý.
Keng!
Triệu Bân thuấn thân lao đến, xuất kiếm là tuyệt sát.
Sau đó là một tiếng nổ lớn, hắn chỉ cảm thấy trước mắt xuất hiện bóng ma, ấy thế mà một chiêu đã bại. Hắn bị hoàng phi bóp cổ ghim lên bức tường, bức tường dày và nặng hằn rõ dấu vết hình người. Cái gọi là “thuấn thân tuyệt sát” đứng trước mặt hoàng phi chỉ là vật trang trí, hoàng phi có thể bắt kịp tốc độ của thuấn thân, không những bắt kịp mà còn tóm được hắn một cách chuẩn xác, chỉ một bàn tay là trấn áp được hắn.
“Còn gì để dùng nữa không”.
Đôi môi của hoàng phi khẽ mấp máy, thần thái rất lạnh lùng.
Khóe miệng Triệu Bân rỉ máu, ánh mắt ảm đạm vô cùng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!