Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

 Nghịch dao lắm cũng có ngày đứt tay, hôm nay, hắn bị hoàng phi của Đại Hạ chơi một vố.  

 

Lúc này đây, sắc trời dần tối.  

 

Màn đêm buông xuống.  

 

Hắn ra khỏi hoàng cung, chạy tới tiểu viện trước đó.  

 

Tiểu viện này đã được hắn mua lại từ rất lâu về trước, ở bên trong cất giấu thông đạo hướng tới đại địa linh mạch.  

 

Hắn dán bùa che giấu, đi thẳng xuống dưới.  

 

Dọc đường, hắn còn không quên nhìn trái ngó phải, xác định không có người nào từng đi qua con đường. Thấy bùa chú dán trên vách hang và cấm chế do hắn đặt ra đều hoàn hảo không tì vết, có nghĩa là thông đạo này đến nay vẫn chưa bị phát giác.  

 

Ơ?  

 

Sau khi cảm nhận xong, hắn khẽ than một tiếng.  

 

Không thể trách hắn được, bởi vì trong lòng đất không còn khí tức của Ân Minh.  

 

Hắn ta ra ngoài rồi?  

 

Hắn lầm bầm trong lòng, tiếp tục đi sâu vào trong.  

 

Khi tới lối vào đại địa linh mạch, hắn mới dừng hắn lại, nhìn vào bên trong qua khe hở.  

 

Vừa mới nhìn thôi, hắn đã cuống quýt lên.  

 

Trên đại địa linh mạch có người, nhưng không phải Ân Minh, mà là một bóng dáng yêu kiều, dung nhan tuyệt thế, khí chất vô cùng cao quý, đứng giữa làn khói sương vấn vít trông như mơ như ảo vậy.  

 

Người này chẳng phải hoàng phi Vũ Linh đó sao!  

 

Rời khỏi hoàng cung, hóa ra bà ấy tới nơi này.  

 

“Chẳng trách Ân Minh không ở đây”, Triệu Bân lầm bầm.  

 

Hoàng phi Vũ Linh mà xuống thì hẳn rằng Ân Minh đã chạy rồi.  

 

Hắn đã đánh giá thấp hoàng phi, bà ấy thậm chí tránh được tầm cảm nhận của đại địa linh chú.  

 

Ngoại trừ hoàng phi Vũ Linh, còn có một cỗ quan tài bằng băng ngọc.  

 

Khi Triệu Bân nhìn qua, hoàng phi đã đẩy nắp quan tài, nữ soái nằm ở bên trong được mời ra ngoài, nhẹ nhàng đặt lên linh mạch. Sức mạnh của linh mạch dồi dào, từng chút từng chút chảy vào trong cơ thể của nữ soái.  

 

“Tìm được phương pháp hóa giải rồi”.  

 

Triệu Bân trông thấy mà hai mắt sáng ngời.  

 

Chắc chắn đã tìm được cách giải cứu rồi.  

 

Nếu không, hoàng phi cũng không đưa nữ soái tới nơi này.  

 

“Ai?”  

 

Hoàng phi khẽ quát lên, đột ngột quay lại.  

 

Triệu Bân cuống quýt, quay người chạy ngay, vọt thẳng ra khỏi lòng đất.  

 

Sau khi xác định hoàng phi không đuổi theo, hắn mới ngồi phịch xuống.  

 

“Yên ả tĩnh mịch, là một nơi ổn thỏa để tu luyện”.  

 

Khi Triệu Bân đang lấy hơi thì đột nhiên nghe thấy một giọng nữ mỏng nhẹ nhưng vang vọng.   

 

Chưa dứt lời, cửa phòng chợt mở ra, mùi thơm của nữ tử ập vào, hắn chỉ cảm thấy hoa mắt hoa lên, đợi khi lấy lại được ánh sáng thì trong phòng đã có thêm một bóng người, nhìn kỹ mới thấy là hoàng phi Vũ Linh.  

 

Cùng lúc đó, một bóng người khác cũng bước ra khỏi thông đạo, cũng là hoàng phi Vũ Linh, nhưng nhanh chóng tan thành một làn khói xanh.  

 

Khóe miệng Triệu Bân giật giật, phân thân ư?  

 

Đúng vậy, là phân thân, hoàng phi trước đó hắn thấy ở đại địa linh mạch chỉ là một phân thân.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!