Chỉ có điều sau một lúc lâu thì đã có người thật sự nhảy vào.
Đó là một lão già tóc bạc lưng còng, nếp nhăn chồng chất, toàn thân toát ra tử khí, rõ ràng không còn sống được bao nhiêu ngày nữa.
Chính vì tuổi thọ sắp hết cho nên lão ta mới muốn trước khi chết có thể hoàn thành được một tâm nguyện, cũng chính là muốn biết bên trong cấm địa có thứ gì, nếu như chết đi được chôn ở bên trong đó cũng rất tốt.
Không sai, lão ta đến đây chính là để tìm cái chết.
Không có ai cản trở, đó là nguyện vọng của lão ta.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, lão già tóc bạc cất bước đi tới rìa cấm địa, trong chớp mắt ngoái đầu liếc nhìn một lần cuối thế gian, nhớ lại những hồi ức tình cảm cùng thù hận, cuối cùng mới buông mình xuống dưới.
Lão ta đã biến mất, bị sóng lớn nhấn chìm.
Lão ta cũng đã chết, trong nháy mắt bị Tiên trận chém thành tro.
"Một cường giả Chuẩn Thiên đỉnh phong!"
Thế nhân thổn thức, lời nói bi thương.
Bọn họ hoàn toàn không hiểu hành động của lão già tóc bạc.
Có lẽ chỉ có người ở độ tuổi lão ta thì mới có thể chân chính nhìn thấu chuyện sinh tử.
Liên tiếp ba ngày, người kéo đến cấm địa vẫn đông vô kể.
Đến ngày thứ tư thì dị tượng trên bầu trời mới tản đi.
Đến tận lúc này thì người mới dần dần rời đi, có tiếp tục quan sát cũng vô nghĩa, cho dù ở trong cấm địa có bảo bối thì cũng chẳng có ai dám vào! Còn sống không phải tốt hơn sao! Có thời gian rảnh rỗi đứng đây nhìn ngó thì chi bằng ra uống vài chén rượu càng thoải mái hơn.
Phong ba cuối cùng cũng đã kết thúc.
Cấm địa Biển Chết yên tĩnh, chỉ thi thoảng mới có vài cơn sóng lớn nổi lên.
Hồ Tiên.
Triệu Bân vẫn đang ngủ say.
So với trước đó thì trạng thái ngủ của hắn lúc này đã không còn quá thống khổ, trông càng ngày càng thanh thản hơn, có lẽ hắn đã mơ được một giấc mộng đẹp cho nên khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười nhẹ, có lẽ là trong mộng đã kiếm được không ít tiền.
Ngao! Ngao!
Tiểu Kỳ Lân vẫn còn thức, đang tung tăng chạy nhảy trong rừng trúc.
Sau khi được hồ Tiên tôi luyện thì kích thước của nó lại trở nên lớn hơn.