"Nhặt được".
"Nhặt hay lắm, nhặt cũng không mất tiền".
Thương Khung âm trầm nói, hiển nhiên không tin lời Triệu Bân.
Nhưng những gì mà Triệu công tử vừa nói đều là sự thật, hắn chỉ vô tình nhặt được tiểu Kỳ Lân mà thôi.
"Nhóc con, kết bái huynh đệ không?", Thương Khung cười ha hả nói với tiểu Kỳ Lân.
Ngao hú!
Đáp lại ông ta, trong mắt tiểu Kỳ Lân liền hiện lên hung quang.
Triệu Bân ngay lập tức xếch mắt lên cảnh giác, đã làm ra bộ dạng hùng hùng hổ hổ như thế mà còn nói muốn kết bái huynh đệ hay sao? Kết bái huynh đệ cái rắm, muốn lấy máu của tiểu Kỳ Lân thì cứ nói thẳng ra, vòng vo cũng vô dụng thôi.
“Khó tính thật”, Thương Khung khoanh chân ngồi xuống nói.
Triệu Bân leo lên tế đàn, mang theo kiếm Long Uyên kiếm chọc tới chọc lui.
Nhưng nhìn mãi mà hắn cũng không thấy điều gì khác thường.
Dưới tế đàn này thật sự có động phủ Tiên gia sao?
"Ma vực có còn truyền thừa không?", Thương Khung hỏi.
“Ma gia, Ma quật, Ma sơn, Ma điện, Ma cung, tổng cộng năm dòng truyền thừa”, Triệu Bân nói thật: "Trong đó Ma sơn chính là dòng truyền thừa của tiền bối, hiện đang ở phía bắc Đại Hạ".
“Không tệ”, Thương Khung nở nụ cười hài lòng.
“Tiền bối, có một chuyện không biết ta có nên nói hay không”, Triệu Bân thản nhiên hỏi.
"Nói".
"Ta rất không ưa Thánh tử Ma sơn".
"Vậy thì sao?"
"Cho nên ta giết hắn rồi".
"Ngươi…"
Thương Khung hít sâu một hơi, suýt nữa ngã quỵ.
“Còn có thánh tử Ma điện, thánh tử Ma cung cùng thánh tử Ma quật, ta cũng thấy rất chướng mắt", Triệu Bân lại tiếp tục nói, lời này của hắn còn có nửa câu sau: "Tất cả đều bị ta giết hết rồi".
Nói thật ra thì không phải do hắn nhìn thấy bọn chúng chướng mắt nên mới giết mà là do bọn chúng tự tìm hắn gây sự trước.
“Thánh tử Ma gia thì sao?”, Thương Khung hít sâu một hơi nói.
Đừng nóng vội, chờ ngươi nói xong hết thì lão phu sẽ làm ầm lên một lần.
Đụng tới ngươi liền bị diệt, ngươi là cái thá gì mà cao ngạo vậy!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!