Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Có vẻ như Nhan gia cũng đã từng gặp biến cố, hoặc tệ hơn là thảm sát, cho nên mới đánh mất hộp sắt.  

 

Rất có thể món đấu giá cuối cùng chính là thứ mà Nhan gia đã đánh mất.  

 

Tất nhiên đây chỉ là phỏng đoán.  

 

Hắn liếc nhìn lên tầng ba, không phải nhìn Cát gia mà đang nhìn Thi tộc, Huyết Y Môn cùng gia tộc Công Tôn. Từ khi hội đấu giá bắt đầu thì bọn chúng rất ít khi ra tay, chắc chắn là muốn phân cao thấp ở vòng đấu giá cuối cùng. Ngoài ra Triệu Bân còn đoán chắc ngoại trừ tầng ba thì bên dưới nhất định cũng còn có phú hào ẩn thân, có khi còn là người của gia tộc siêu lớn khác, tất cả đều đang đợi đến lúc món đấu giá cuối cùng được mang lên.  

 

Nữ soái ngồi bên cạnh hắn đã nằm dài lên bàn.  

 

Thuật đọc tâm tiêu tốn rất nhiều tinh lực, cô ta đã mất hết tu vi cho nên tất nhiên là không thể chịu đựng được lâu.  

 

Triệu Bân lấy ra linh dược rồi luyện nhập vào trong cơ thể của nữ soái.  

 

Nhan Như Ngọc thấy vậy thì nhướng mày, vậy mà còn nói hai người không phải là một nhóm.  

 

Khụ khụ!  

 

Trên bục cao, Túy Lão lại bắt đầu ho khan.  

 

Đây là tín hiệu cho thấy đấu giá sắp tiếp tục.  

 

Khách đấu giá đều biết điều đó cho nên đều ngồi thẳng lưng.  

 

Túy Lão nhanh chóng lấy ra một vật, đó là một cuộn giấy, không biết là công pháp hay bí thuật. Nhìn vẻ ngoài của nó thì niên đại chắc chắn không nhỏ, nhất định là do một lão tiền bối lưu lại.  

 

Hội đấu giá lại nóng lên.  

 

Khi Túy Lão gõ búa chốt giá thì cuộn giấy đã được bán với giá ba ngàn vạn.  

 

Những vật phẩm đấu giá tiếp theo có đủ mọi chủng loại như binh khí, bí thuật, huyền pháp, đan dược,… cái gì cần cũng có, hơn nữa đều là vật phẩm bất phàm. Những trận tranh đoạt cao trào thi nhau nổi lên, trận sau áp đảo trận trước làm lộ ra không ít phú hào ẩn thân bên dưới.  

 

Nhưng bây giờ những chuyện này trong mắt của tất cả mọi người chẳng qua cũng chỉ là những chuyện vặt vãnh.  

 

So sánh với trận đấu giá hoa Bà La thì chẳng phải đây đều là chuyện vặt vãnh hay sao?  

 

Sau những trận đấu giá này thì thứ có giá cao nhất cũng chỉ là một bộ công pháp giá năm mươi ngàn vạn.  

 

Triệu Bân cũng nằm dài ở trên bàn làm khán giả, chỉ chờ quan tài ngọc băng.  

 

Trong khi đó Nhan Như Ngọc đã ra giá rất nhiều lần.  

 

Kì quái chính là bất cứ trận đấu giá nào có cô ta tham dự thì thế lực tứ phương đều bỏ qua, bất luận là cô ta ra giá bao nhiêu thì tất cả mọi người đều dừng tay, chỉ sợ mình sơ suất bị sập bẫy. Một bàn ba người kia đều không có tiết tháo, nếu dám đối đầu thì có khi sẽ bị hại đến chết giống như vị thiếu chủ Cát gia kia, đến giờ phút này vẫn còn đang hôn mê ở trên tầng ba.  

 

Kết quả là sau mấy trận đấu giá thì Nhan Như Ngọc đã lấy được rất nhiều bảo bối tốt mà giá cả cũng không quá cao.  

 

Sắc mặt của Túy Lão trông khá khó coi, không hiểu tại sao lại không có ai tranh.  

 

Tuy nhiên, ngẫm lại thì thấy cũng không sai.  

 

Ba người ngồi cùng bàn kia tuy không phải là kẻ lừa đảo được thuê từ trước nhưng còn chuyên nghiệp hơn cả kẻ lừa đảo, hét giá một lần được đến cả một trăm triệu lượng giúp cho lão ta kiếm được rất rất nhiều tiền, dù sao lão ta cũng phải trả lại cho ba người này chút ưu đãi.  

 

"Không tồi".  

 

Các trưởng lão Nhan gia đều vui vẻ ra mặt.  

 

Thánh nữ xuống dưới để lại bọn họ trong phòng riêng, bọn họ chỉ cần ngồi đó xem kịch hay chứ không cần tham gia đấu giá, cho dù muốn thứ gì thì Thánh nữ cũng sẽ ra tay, có kéo thù hận thì cũng không liên quan đến Nhan gia.  

 

Trải qua một khoảng thời gian ngắn, không ngờ Thánh nữ đã lấy được không ít thứ tốt.  

 

Hơn nữa, bọn họ còn không cần bỏ ra quá nhiều tiền.  

 

Không còn cách nào khác, ai bảo Thánh nữ lại ngồi sát bên cạnh hai vị thần chứ!  

 

Mấy trưởng lão Nhan gia cũng đã từng cố gắng nhìn lén nhưng không thể nào nhìn ra được gương mặt thật của đối phương, không thể tra ra lai lịch của đối phương bởi vì bọn họ che giấu quá kín kẽ.  

 

“Tất cả đều là nhờ hai người”, Nhan Như Ngọc cười nói, cô ta đã từng tham gia rất nhiều hội đấu giá nhưng lần này là thành công nhất, các thế lực tứ phương đều nể nang không dám tranh đoạt khiến cho cô ta thu được rất nhiều lợi ích.  

 

Tất cả đều là bởi vì bọn họ sợ bị hai người ngồi bên cạnh cô ta hãm hại.  

 

Bất cứ trận đấu giá nào có cô ta tham gia thì thế lực tứ phương đều sẽ ngoan ngoãn dừng tay.  

 

"Nãy giờ đã lấy được không ít bảo bối nhỉ? Có chia đôi không?", Triệu Bân ngáp một cái nói.  

 

"Ngươi đã có trong tay một tỷ tám mà còn để ý đến chút đồ này sao?", Nhan Như Ngọc bĩu môi nói.  

 

"Người như cô cũng phải tính theo cân", Triệu Bân thâm trầm nói.  

 

Lời nói của hắn có ngụ ý riêng nhưng Nhan Như Ngọc lại nghe không hiểu.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!