Khi chiến lược đã được bàn xong, đám đông liền giải tán.
Triệu Bân tiến thẳng tới một đỉnh núi, còn mọi người thì đi về một hướng khác. Địch mạnh ta yếu, cần phải biết phối hợp ăn ý. Đối phương không biết bọn họ đến tiếp viện chính là một ưu thế, bọn họ có thể tập kích khiến cho đối phương trở tay không kịp, đến lúc chiến cục hỗn loạn thì quân nữ soái gồm ba mươi mốt cường giả Chuẩn Thiên mới có thể dễ dàng xông ra đánh cục bộ tiêu diệt sinh lực địch. Bọn họ sẽ tập kích tiêu diệt dần dần quân số của địch cho tới khi quân số ngang nhau thì tất cả sẽ đồng loạt xông ra chém giết, dù sao Bạch gia cũng có không ít cường giả.
"Đánh".
"Đánh cho ta".
Những tiếng quát tháo hung hăng vang lên khắp đảo nhỏ.
Thế lực tứ phương đến cướp bóc đều hừng hực khí thế, đặc biệt là người của Huyết Y Môn và Thi tộc, bọn chúng gầm rống hết sức vang dội, kẻ nào cũng lộ ra gương mặt dữ tợn bộc phát sát khí khủng khiếp, cầm kiếm chỉ về phía thành cổ Bạch gia.
Chờ xem!
Tối nay bọn chúng chắc chắn có thể phá vỡ kết giới hộ thiên của Bạch gia.
Sau đó bọn chúng sẽ tiến hành tàn sát.
Tất cả tài sản của Bạch gia sẽ thuộc về bọn chúng.
Đúng là ỷ đông hiếp yếu, nếu như hành động riêng lẻ thì ngay cả Huyết Y Môn và Thi tộc cũng không dám khiêu khích Bạch gia. Không phải gia tộc nào cũng có kết giới hộ thiên giống như Bạch gia, rõ ràng là bọn họ có nội tình rất hùng hậu, bằng không thì cũng sẽ không khó đánh chiếm như vậy.
Ầm! Ầm!
Các đợt oanh kích từ mọi hướng càng lúc càng trở nên dữ dội hơn.
Nhìn ra xa có thể thấy hàng loạt luồng sáng, bí pháp, nỏ mạnh... tràn ngập thiên địa.
Kết giới hộ thiên của Bạch gia đã dần suy yếu, có rất nhiều chỗ đã nứt vỡ. Có lẽ là bởi vì bị chấn động quá mạnh cho nên rất nhiều lầu các ở bên trong thành cũng đã sụp đổ, đá vụn mái ngói văng tung tóe đầy trời, thành cổ Bạch gia giờ đây đã trở thành một đống hỗn độn.
"Quân tiếp viện đang tới, cố gắng chống đỡ".
Lão tổ Bạch gia gầm lên cố thủ đầu trận tuyến, hết sức chống đỡ.
Lời này tuy rằng để nâng cao sĩ khí nhưng người của Bạch gia đều đã không còn hi vọng, nhiều tiếng cười chua xót còn vang lên.
Quân tiếp viện?
Làm gì có quân tiếp viện?
Tuy rằng lão tổ đã liên lạc với rất nhiều gia tộc hảo hữu nhưng lại không có ai đến cả.
Nếu như bọn họ muốn đến thì đã sớm đến rồi.
Tất cả đều hiểu.
Suy cho cùng đây chỉ là một cuộc chiến vô nghĩa.
Chỉ trách đội hình của đối phương quá khổng lồ.
Tại đây có hàng chục thế lực đang tham chiến, làm gì còn có ai dám ra tay giúp đỡ?
Thật ra lão tổ Bạch gia cũng biết rõ.
Nhưng cho dù có phải lừa mình dối người thì ông ta cũng không thể từ bỏ hy vọng.
Ông ta liếc nhìn một người mặc áo bào tím đang đứng cách đó không xa.
Người đó chính là Tử Linh, mấy ngày trước cô ta đã đến đây, tình cờ gặp phải kiếp nạn này.
"Vãn bối hiểu".
Tử Linh nói nhỏ, đã hiểu được ngụ ý bên trong ánh mắt của lão tổ Bạch gia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!