Thiên kiếp của ai không quan trọng, có sấm sét là tốt rồi.
Theo lời của Triệu công tử thì sấm của ngươi cũng là sét của ta, đánh xuống ai mà chẳng là đánh!
“Chạy đâu cho thoát!”
Triệu Bân xách theo Nguyên Anh, cắm đầu chui vào đội quân Đại Nguyên.
Hắn tới không thành vấn đề.
Nguyên Anh tới cũng không thành vấn đề.
Nhưng thiên kiếp cũng tới theo họ, vậy thì náo nhiệt rồi.
Có người nào hay người đấy, ai rồi cũng bị sét đánh thôi.
Sấm sét của thiên kiếp không thua kém gì sấm sét khi trời mưa to.
Thậm chí nó còn bá đạo hơn, lại rất công bằng, bất kể tu vi. Người ở cảnh giới nào sẽ gặp kiếp ở cảnh giới đó, một luồng sét đánh xuống, chỉ thoáng chốc đã xóa sổ một đống người.
Nơi nào đông người sẽ biến thành hiện trường sét đánh tập thể, chẳng có bí pháp nào hữu dụng hơn thiên kiếp.
Không biết bao nhiêu người lại tan xương nát thịt.
Không biết bao nhiêu người bị đánh thành vũng máu ngay tại chỗ.
“Đánh hay lắm!”
Bên phía biên quan Đại Hạ, tường thành đã mở ra.
Tướng sĩ quân Xích Diễm ào ra như thủy triều.
Bao gồm cả nữ soái, cô ta cũng leo lên chiến mã, lúc này đang chuẩn bị lao ra, vừa đánh xung phong vừa lấp lỗ hổng. Thiên kiếp giáng xuống có khả năng tiêu diệt rất mạnh, nhưng kiểu gì cũng có người còn sống sót, mà nhiệm vụ của họ là giết nốt những người này.
Thiên kiếp khá hiếm gặp.
Hiếm được lúc gặp một trận lớn, phải dùng hết khả năng giết thêm nhiều quân địch.
Không đánh cho vương triều Đại Nguyên đau đớn thì chúng không nhớ đòn.
“Chạy đâu hả!”
“Bên đó đông người kìa!”
Triệu Bân là người cơ trí nhất, hắn quăng Nguyên Anh ra ngoài như ném bao cát.
Nguyên Anh giống như một quả bom hình người, cứ rơi xuống đất là cả biển máu.
“Biển máu” ở đây ý chỉ binh tướng Đại Nguyên. Trong phạm vi nhất định với Nguyên Anh là trung tâm, ai tiến vào thì người đó bị sét đánh, trong đó chín phần sẽ chầu trời, còn lại chưa đầy một phần, tuy da dày thịt béo, nhưng không đợi thoát ra khỏi phạm vi của thiên kiếp đã bị tiêu diệt rồi.
Thế nên mới nói:
Nơi nào mà Nguyên Anh chạm đến, về cơ bản sẽ biến thành môi trường chân không, sét đánh từng mảng.
“Quả nhiên vẫn là thiên kiếp hữu dụng”.
Binh tướng Đại Hạ nhìn mà nuốt nước bọt, ai cũng tận mắt trông thấy, không phải chết từng người đâu, mà là bị sét đánh chết từng đám từng đám một. Đừng nói là chịu trận, chỉ nhìn thôi cũng thấy đau rồi, trong đó nhiều người còn chẳng kịp la hét đã bị đánh thành tro bụi.
Dường như thiên kiếp là một bàn tay tiêu diệt nhân thế, mỗi lần vung xuống có thể tiêu diệt rất nhiều sinh linh. Không ai có thể phản kháng được, cũng không ai dám phản kháng. Cao thủ yêu nghiệt chí ít phải đồng cấp cùng Nguyên Anh mới được, những người khác đều mất mạng hết.
“Hóa ra có thể đánh trận như vậy nữa”.
Dương Hùng và Yên Thiên Phong nhìn thôi cũng thấy giật mình thon thót.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!