Nguyệt Thần nhướng mày liếc nhìn, nực cười, cấm chế do thần ta bố trí mà các ngươi còn muốn phá?
"Thật là một chiếc nhẫn kỳ lạ".
Mọi người không hề để ý tới Triệu Bân, tất cả đều vây quanh hoàng phi để nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn ma trên tay hoàng phi, không biết nó được làm bằng chất liệu gì, chỉ biết nó là vật bất phàm, đặc biệt là cấm chế bên trên nó không hề lộ ra dấu vết sơ hở, đừng nói là phá cấm chế, bọn họ muốn nhìn lén vào bên trong không gian của chiếc nhẫn ma cũng không được.
Muốn lấy cũng không phải không được, nhưng phải luyện hóa hết cấm chế.
Nghiên cứu hồi lâu mà mọi người cũng không nhìn ra được manh mối gì.
Bọn họ đành phải trả lại chiếc nhẫn cho Triệu Bân, muốn chia chiến lợi phẩm thì cũng phải chờ hắn tỉnh lại.
"Nếu như đưa phương pháp luyện thể của hắn cho Hồng Uyên lão tổ tu luyện thì lão tổ có thể tái tạo lại căn cơ hay không?", Dương Huyền Tông hỏi hoàng phi Vũ Linh.
Đây cũng là điều mà mọi người ở đây muốn hỏi.
Vào đêm chia đôi sức mạnh Cửu Vĩ, Hồng Uyên lão tổ đã hao tổn quá nhiều tinh lực, bị phản phệ dữ dội dẫn đến căn cơ bị phá vỡ, cho nên hiện tại ông ta vẫn đang phải bế quan. Nếu như Hồng Uyên lão tổ không bế quan thì ba người Quỷ Minh cũng sẽ không dám làm càn đến như vậy.
“Không biết được”, hoàng phi Vũ Linh khẽ lắc đầu.
Phải đợi Cơ Ngân tỉnh dậy thì bọn họ mới có được phương pháp luyện thể đó.
Có thể tái tạo căn cơ được hay không thì phải thử một lần mới biết được.
“E rằng không được”, Nguyệt Thần nhàn nhạt nói.
Căn cơ bị phá hỏng cũng chia làm nhiều loại, Hồng Uyên là do trong quá trình chia đôi sức mạnh Cửu Vĩ bị phản phệ mà trong cơ thể lại còn có nội thương chưa hồi phục.
Mà vấn đề chủ yếu chính là Hồng Uyên đã đánh sâu vào cảnh giới Tiên nhưng không thành công, nội thương do phản phệ từ lần đó vẫn đang tiềm tàng trong cơ thể.
Tóm lại, chỉ dựa vào Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh vẫn chưa đủ.
Nếu như Nguyệt Thần chữa trị cho ông ta thì chắc chắn ông ta sẽ hồi phục.
Vấn đề là cô ta không có thời gian chiếu cố ông ta.
Màn đêm lặng lẽ buông xuống.
Mọi người vẫn chưa rời đi.
Tiếng xương khớp và chạm bên trong cơ thể của Cơ Ngân vang lên không dứt, căn cơ của hắn đang từng bước tái tạo lại, tuy rằng rất chậm rãi nhưng tất cả mọi vết thương đều đã từ từ khép miệng. Điều này thắp lên trong lòng mọi người một tia hy vọng, mong Cơ Ngân mau chóng tỉnh lại sau đó truyền cho bọn họ phương pháp luyện thể để bọn họ mang cho Hồng Uyên tu luyện.
Đáng tiếc, đêm đã càng lúc càng sâu mà Cơ Ngân vẫn chưa tỉnh dậy.
Hơn nữa, nhìn tư thế của hắn thì có lẽ sẽ không tỉnh dậy sớm như vậy.
Mọi người không quấy rầy hắn nữa, tất cả đều yên lặng rút đi.
Điều Cơ Ngân cần lúc này là thời gian điều dưỡng bản thân.
"Có được ngươi chính là điều may mắn của Đại Hạ".
Khi Dương Huyền Tông rời đi ông ta đã cười rất vui sướng, không uổng công ông ta đối đầu với Tử Y Hầu.
Lời của ông ta cũng là điều mà mọi người muốn nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!