Là nhờ số của mấy người đứng xem cuộc chiến hên thôi!
“E là Ân Minh sắp phải quỳ lạy rồi!”
Không ít người già bấm tay tính toán, vờ làm thầy bói.
Nói thật, đây chỉ là nói nhảm thôi.
Mắt không mờ là nhìn ra được mà.
Nhìn Cửu Vĩ Ân Minh bây giờ đứng cũng không vững, xét theo tình hình cuộc chiến, Cơ Ngân tuyệt đối đè đánh. Kẻ điên giết ra từ núi thây biển máu đúng là không phải hư danh, thánh thú Kỳ Lân cũng không phải thứ để đùa.
Không có át chủ bài Kỳ Lân thì sao Cơ Ngân có thể chạy tới đánh nhau chứ?
Trên thực tế, ban đầu Triệu Bân thực sự không biết, chỉ dựa vào ba phần thắng kia mà liều mình với Cửu Vĩ Ân Minh. Nếu không phải vì mưa giông quá ngắn ngủi, hắn thực sự có khả năng khiến Cửu Vĩ Ân Minh bị sét đánh thành tro.
Lòng can đảm và sự hiểu biết này, e là người đối diện không có được.
Cái gì cũng không dùng, ngươi thử hỏi Ân Minh có dám đánh với Kỳ Lân Triệu Bân không?
Kẻ thù của Triệu Bân đã tịt ngúm cả rồi.
Ví dụ như Ngô Khởi, ví dụ như Tử Đô, mặt mũi trắng bệch.
Vốn tưởng đây sẽ là một trận toàn thắng, nào ngờ xảy ra nhiều biến cố như thế, trái tim nhỏ bé của họ không chịu nổi kích thích nào nữa.
“Chết tiệt!”
Ân Minh nghiến răng nghiến lợi, có trời mới biết Cơ Ngân có Kỳ Lân.
Tính sai rồi, tính sai nghiêm trọng luôn!
Dòng chính của đám người Quỷ Minh cũng tái mặt, coi Ân Minh như một thanh kiếm sắc để tranh quyền đoạt lợi, vốn tưởng có thể tiêu diệt Cơ Ngân một cách dễ dàng, sau rồi biến cố liên tục xuất hiện.
Đánh mãi đánh mãi, cuối cùng còn xuất hiện một con Kỳ Lân.
“Khá lắm!”
Khác với họ, thần thái của Dương Huyền Tông và mấy người kia lại cực kỳ thả lỏng.
Ổn rồi, trận này thắng chắc rồi!
Cơ Ngân đúng là một nhân tài.
Nếu biết trước còn quân át chủ bài này, có điên mới giam cầm hắn, có khùng mới ngăn cản hắn.
Theo lời sư phụ Vân Yên nói, có phải lão nương lại làm lỡ việc kiếm chác của ngươi rồi không.
“Sao càng nhìn càng thấy thuận mắt nhỉ”.
Hoàng phi Vũ Linh lầm bầm, chỉ có mình bà ấy nghe được.
Khỏi phải nói chứ, Triệu Bân Kỳ Lân hóa đúng là anh dũng vô song.
So với cái này thì gương mặt phổ thông hay uống rượu ôm gái gì đó hình như không đáng nhắc đến.
Lúc này đây, nếu đặt Long Phi và Cơ Ngân bên cạnh nhau, có vẻ không còn giống bông hoa nhài cắm bãi phân trâu nữa.
Nếu Cơ Ngân ra đời sớm vài năm, e là hoàng đế cũng không có cửa.
“Quào! Sao còn thay đổi hình thái vậy!”
Không biết người nào đã hô ầm lên như thế.
Khỏi cần hắn phải nói, tất cả bọn họ cũng trông thấy rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!