Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 
             Giờ phút này thể diện hay hình tượng cũng không quan trọng bằng cái mạng nhỏ của hắn, đối phương mạnh hơn hắn rất nhiều, muốn không phục cũng không được. Hắn phải nhanh chân chạy trốn, không thể để cho bản thân gục ngã vì con Rắn tám đầu kia, nó là lá bài tẩy của đối phương, nếu như không phải nhất quyết muốn tiêu diệt hắn thì đối phương đã không thỉnh nó ra ngoài.  

             Rống!  

             Thanh niên áo đỏ đuổi theo sát nút, vừa đuổi vừa đánh, không biết có bao nhiêu núi cao đã bị Rắn tám đầu làm cho sụp đổ, cũng không biết có bao nhiêu cánh rừng đã bị Rắn tám đầu san bằng, động tĩnh mà nó gây ra không hề kém cạnh so với Thái Thượng Hung Hổ.  

             "Nếu như hai con quái vật đánh nhau thì mới thật là thú vị".  

             Nguyệt Thần ngoái đầu nhìn lại, hai con quái vật mà cô ta nhắc đến tất nhiên là Thái Thượng Hung Hổ và Rắn tám đầu, một con là hậu duệ của Bạch Hổ, một con là họ hàng của Thương Long, đều có mối liên hệ sâu xa với thần thú, nếu như bọn chúng đánh nhau thì chắc chắn sẽ gây nên một trận chiến khổng lồ.  

             Nếu như tiểu Kỳ Lân cũng tham chiến thì lại càng náo nhiệt hơn nữa.  

             Nhắc đến tiểu Kỳ Lân cô ta liền nhìn thoáng qua kí hiệu trên người của Triệu Bân, nó đang tỏa sáng rực rỡ, hẳn là tiểu Kỳ Lân không muốn nằm yên, rất muốn nhảy ra trợ chiến cho Triệu Bân. Có điều nó chỉ là một con non cho nên khó có thể thi triển ra uy lực cường đại nhất.  

             Vả lại đây vẫn chưa phải là tình huống sinh tử.  

             Nếu như bị đẩy vào tình thế tuyệt vọng thì nó chắc chắn sẽ bùng nổ ra tiềm lực cực hạn, tiềm lực của Hỏa Kỳ Lân hoàng tộc là vô hạn, điểm này Nguyệt Thần đã từng được kinh qua, sức mạnh đó quả thật hết sức bá đạo.  

             "Con mợ nó, có chuyện gì vậy?"  

             Động tĩnh quá lớn, bốn phía lại bị kinh động.  

             Đám người tầm bảo đều đã nhảy lên đỉnh núi, kiễng chân nhìn ra xa. Không cần dùng kính viễn vọng cũng có thể nhìn thấy con quái vật khổng lồ kia, đó là một con Rắn tám đầu to như một ngọn núi đang rống lên những tiếng vang rền như sấm nổ, chỉ nghe thôi cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy run sợ.  

             "Cái quái gì vậy?"  

             "Rắn tám đầu?"  

             Chỗ nào cũng có nhân tài có nhãn giới cao, vừa nhìn thấy con quái vật khổng lồ thì bọn họ đều đã cảm thấy kinh hãi, con quái vật đó tương truyền là hậu duệ của Thương Long, không hề kém cạnh Thái Thượng Hung Hổ.  

             “Ngoại trừ Ma Khôi thì trong di chỉ Ma vực lại có một ký chủ khác sao?”, đám người đứng xem kinh hãi đến mức lạnh toát cả sống lưng, cũng may lúc trước bọn họ không gặp nó, bằng không thì chắc chắn đã bị tiêu diệt. Tên ký chủ này không ngờ lại giấu diếm quá sâu.  

             Nhắc đến ký chủ, có rất nhiều người đã nhìn sang thanh niên áo đỏ.  

             Vừa nhìn thấy hắn ta thì tất cả mọi người đều giật giật khóe miệng.  

             Ký chủ của Rắn tám đầu đúng là quá phóng túng! Ngay cả y phục cũng không thèm mặc!  

             Ở đây có không ít nữ nhân, ai nấy đều đỏ bừng mặt khi nhìn thấy hắn ta.  

             Mặc dù ngươi là nhân tài nhưng cũng phải mặc y phục vào đi chứ, ngươi không cảm thấy mất mặt sao!  

             “Có biết ký chủ của Rắn tám đầu là ai không?”, có người thấp giọng hỏi.  

             “Thân Dung”, có người đáp.  

             "Thân Dung là ai?"  

             "Thái tử của vương triều Hắc Long".  

             "Thảo nào".  

             Bốn phía nghe thấy vậy liền kinh hãi, vương triều Hắc Long thật sự quá quyết đoán, dám phái cả thái tử vào di chỉ Ma vực, lại còn là ký chủ của Rắn tám đầu. Nếu như Thân Dung không thỉnh nó ra ngoài thì bọn họ đến tận lúc này cũng không biết.  

             "Đó là... Rắn tám đầu?"  

             Ma Khôi cũng đang quan sát, Thái Thượng Hung Hổ của hắn ta đã không còn ở bên ngoài nữa, hắn ta cau mày nhìn về phía hỗn loạn, nhận ra được lai lịch của con quái vật kia.  

             Thế gian đúng là ngọa hổ tàng long.  

             Hắn ta từng cho rằng chỉ có Đại Hạ Long Phi là đối thủ của mình.  

             Bây giờ lại có thêm một con quái vật khác xuất hiện.  

             Rắn tám đầu rất hung hãn, không hề yếu hơn Thái Thượng Hung Hổ, nguyên nhân chính là vì thế cho nên trong mắt của hắn ta mới hiện lên vẻ kiêng kị. Đã có Rắn tám đầu xuất hiện thì hắn ta hiện giờ cũng không phải là kẻ có chiến lực mạnh nhất ở đây nữa, không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không nên đối kháng với Rắn tám đầu.  

             Ầm! Ầm! Ầm!  

             Trong lúc mọi người còn đang bàn tán thì một ngọn núi khác đã bị san bằng.  

             Rắn tám đầu rất hung dữ, đi tới đâu cũng phá nơi đó thành một đống hỗn độn.  

             Chủ yếu là bởi vì Thân Dung đã phát điên.  

             Phải biết rằng lúc này hắn ta đang trần như nhộng, lại có rất nhiều người đang đứng nhìn, cho dù thực lực của hắn ta có mạnh đến đâu cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ, tốt xấu gì hắn ta cũng là thái tử của một nước, ngày sau còn phải kế thừa hoàng vị, nhưng chỉ vì chuyện ở đây mà mặt mũi đều đã mất hết.  

             Nghĩ vậy, hắn ta lại càng đuổi theo quyết liệt hơn.  

             Trong tình huống đó, chỉ sợ hắn ta sẽ phải quát lên trước một câu: trả y phục cho ta trước!  

             "Có giỏi thì đừng thỉnh Rắn tám đầu ra!"  

             Triệu Bân dùng hết sức bình sinh bỏ chạy, vừa chạy vừa mắng.  

             Đúng là xui xẻo.  

             Trước đó không lâu hắn mới bị Thái Thượng Hung Hổ làm thất kinh hồn vía.  

             Bây giờ hắn vừa mới tiến vào cảnh giới Địa Tạng mà đã bị Rắn tám đầu đuổi giết.  

             Chẳng lẽ trên mặt hắn còn có khắc hai chữ "ngứa đòn" hay sao?  

             "Người đang bị đuổi giết là Cơ Ngân sao?"  

             Đột nhiên bốn phía lại vang lên những tiếng kinh ngạc.  

             Tới tận khi Triệu Bân nhảy ra khỏi núi thì bọn họ mới nhận ra hắn là ai.  

             Thì ra là Cơ Ngân của Thiên Tông.  

             Lời đồn quả không sai, Cơ Ngân là một tòa bảo tàng sống, đi tới đâu cũng sẽ gây ra náo nhiệt.  

             "Phải đánh chết hắn mới được".  

             Kẻ thù của Cơ Ngân cũng đồng loạt nhảy ra, trong đó nhất định không thể thiếu Nguyên Thương, Tiểu Nhật áo đen, tên người Thi tộc, Thánh tử huyết Y Môn, Thánh tử Ma điện, Vương Dương, Thánh tử Ma sơn,… nét mặt của kẻ nào cũng hết sức dữ tợn và cực kì kích động.  

             "Nhân phẩm tốt thật".  

             Những tiếng thổn thức vang lên không ít, ai cũng cảm thấy bi thương thay cho Cơ Ngân.  

             Cái tên đó không gây chuyện thì thôi, nhưng một khi gây chuyện thì sẽ gây ra chuyện cực lớn, hơn nữa còn động đến toàn là dân có máu mặt! Lúc trước hắn đã động phải Thái Thượng Hung Hổ, suýt chút nữa thì bị giết, bây giờ hắn lại động phải Rắn tám đầu, bị đuổi giết không buông, nhìn cục diện này thì chắc chắn nếu như không giết được hắn thì Rắn tám đầu cũng sẽ không dừng lại.  

             Nói tóm lại, tất cả những chuyện xảy ra đều là bởi vì Cơ Ngân đã động phải những kẻ không bình thường.  

             "Ta đã tìm ngươi rất lâu".  

             Nhìn thấy Triệu Bân, hai mắt Ma Khôi liền sáng lên.  

             "Thánh tử, không nên tham chiến", người của Ma cung đều vội vàng nói.  

             Ma Khôi không để ý tới bọn họ, ngay lập tức nhảy xuống núi.  

             Cơ Ngân chính là một tòa bảo tàng sống, Ma Tâm kính vẫn còn ở trong tay hắn, không thể để cho Thân Dung đoạt được. Tình huống tệ nhất là hai người hợp lực bắt sống Cơ Ngân, chuyện sau đó thì hai người vẫn có thể thương lượng.  

             Hắn vẫn có thể chia chiến lợi phẩm.  

             Rống!  

             Một tiếng hổ gầm vang lên làm thiên địa rung chuyển.  

             Ma Khôi đã thỉnh ra Thái Thượng Hung Hổ, nó cũng đang chạy về hướng đó, thân hình to lớn như núi, đi tới đâu cũng gây ra cảnh hỗn loạn, không biết có bao nhiêu ngọn núi đã bị giẫm nát rồi sụp đổ.  

             "Gục rồi, lần này Cơ Ngân chắc chắn sẽ bị đánh gục".  

             Đám người chứng kiến bốn phía đều cảm thấy tiếc thương cho hắn.  

             Rất rõ ràng là Ma Khôi cũng muốn tham chiến, một con Rắn tám đầu đã khiến cho Cơ Ngân không thể nào chịu được chứ đừng nói lại có thêm một Thái Thượng Hung Hổ nữa, hai con quái vật khổng lồ ở bên trong di chỉ Ma vực đều đã nhảy ra ngoài, Cơ Ngân chắc chắn sẽ bị tiêu diệt trong phút chốc, cho dù Đại Hạ Long Phi có đích thân tới đây thì cũng không thể nào thắng nổi cuộc chiến này.  

             "Ma Khôi".  

             Hai mắt Thân Dung hơi nheo lại, hắn ta đã nhìn thấy Thái Thượng Hung Hổ đang lao về phía này.  

             Mục đích của Ma Khôi rất rõ ràng, đang

 

             

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!