Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 
             Ngoài ra hắn ta còn đột nhiên cảm thấy rất lạnh.  

             Cảm giác này giống như có ai đó đã lột sạch y phục của hắn ta vậy.  

             Hắn ta cúi đầu nhìn xuống, hóa ra hắn ta thực sự không còn mặc y phục nữa.  

             Hắn ta không chỉ bị lột y phục bên ngoài mà bên trong cũng bị lột sạch.  

             Đây chính là chuyện tốt mà Triệu công tử đã làm ra, ngay khi hắn bắt đầu thi triển đấu chiến thánh pháp thì hắn cũng đã đồng thời thi triển Tiên thuật trộm cắp lột sạch hết những thứ có trên người của thanh niên áo đỏ, lột sạch không còn một mống. Những thứ có giá trị tất nhiên vẫn là mấy món bảo bối và túi tiền của đối phương, ngoài ra trên người của hắn ta còn có dán bùa chống nổ, tất cả đều bị Triệu Bân lột xuống không sót một lá. Hiếm khi mới bắt được một kẻ lắm tiền, ông đây không chơi chết ngươi mới là lạ!  

             Á!  

             Thanh niên áo đỏ tức giận, lại bộc phát năng lượng cuồng bạo.  

             Triệu Bân đang xông tới công kích liền bị chấn trở mình.  

             Bay ngược về phía sau mấy trượng dài thì hắn mới rơi xuống đất, tuy nhiên cũng không có gì đáng ngại.  

             Trông thanh niên áo đỏ lúc này vô cùng chật vật.  

             Chính xác mà nói thì trông hắn lúc này rất mát mẻ.  

             Triệu công tử đã lột sạch mọi thứ trên người của hắn ta đến mức không thể lấy thêm gì được nữa, khiến cho đối phương chỉ hận không thể xé xác hắn ra, hai mắt của thanh niên áo đỏ hằn lên những tơ máu gớm ghiếc, bộ mặt dữ tợn y hệt một đại ma đầu.  

             "Không thể phủ nhận, dáng người của ngươi không tệ chút nào".  

             "Vị tiểu huynh đệ kia cũng đừng ngủ nữa, tỉnh dậy đi!"  

             Triệu Bân vừa nói vừa đứng kiểm đếm chiến lợi phẩm, thậm chí còn không thèm nhìn đối phương lần nữa. Trên tay của hắn là túi tiền của thanh niên áo đỏ, cái tên này đúng là kẻ có tiền, bên trong túi có không ít dược hoàn cùng đan dược, còn có bùa chú và ngân phiếu với số lượng cực kỳ lớn.  

             Chịu khó đếm một chút thì mới thấy đây là một gia tài không hề nhỏ.  

             "Là do ngươi gây sự với ta trước".  

             Sau khi kiểm đếm xong thì Triệu công tử liền cất tất cả vào túi trữ vật trong tay áo. Trận chiến vẫn chưa kết thúc, hắn phải giết chết cái tên kia mới được. Hắn đã nghĩ ra đối sách, đối phương đã không còn bùa chống nổ trên người cho nên dùng bùa nổ để giết hắn ta là tốt nhất, trước đó hắn chỉ lo trộm đồ, còn chưa kịp sử dụng bùa nổ thì đã bị đối phương chấn bay rồi.  

             Không sao, bây giờ dùng tới bùa nổ cũng không muộn.  

             "Ngươi... thật đáng chết".  

             Thanh niên áo đỏ phẫn nộ rống lên như sấm rền, làm chấn động cả vòm trời.  

             Hắn ta vừa dứt lời thì đã bộc phát ra một nguồn năng lượng bạo ngược, từ bên trong cơ thể của hắn ta nhảy ra một con quái vật khổng lồ như núi, cái đầu của nó không hề nhỏ hơn đầu của Thái Thượng Hung Hổ, khí huyết vô cùng cuồng bạo, khí thế kinh thiên động địa khiến cho cả rừng núi rung chuyển, có một ngọn núi thấp ở cách đó không xa còn bị khí thế của con quái vật chấn sụp đổ.  

             "Đó là thứ gì vậy?"  

             Triệu Bân há miệng thở dốc, chậm rãi ngẩng đầu lên.  

             Đó phải một con rắn có tám cái đầu rất lớn, mắt rắn to như vò rượu, toàn thân đen tuyền có vảy bao phủ, mỗi một miếng vảy đều lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, Triệu Bân đứng trước con quái vật này chỉ giống như một con châu chấu.  

             "Rắn tám đầu".  

             Triệu Bân lẩm bẩm, lén nuốt một ngụm nước bọt.  

             Hắn thật sự đã đánh giá thấp đối phương, không ngờ hắn ta cũng giống như Long Phi và Ma Khôi, có phong ấn một con quái vật bên trong thân thể, đây hẳn là rắn tám đầu trong truyền thuyết mà Thiên Thư Huyền Môn đã từng nhắc tới. Tám cái đầu khổng lồ cũng đã đủ dọa người, thế mà ngay cả khí thế cũng không hề kém cạnh Cửu Vĩ hay Hung Hổ.  

             Hắn không bao giờ có thể ngờ được ngoài Thánh tử Ma cung Ma Khôi thì trong số những nhân tài bước vào di chỉ Ma vực còn có một yêu nghiệt khác phong ấn quái vật bên trong cơ thể, thậm chí còn là một con rắn tám đầu cực kỳ hung hãn bạo ngược.  

             Buồn cười chính là đến tận lúc này hắn mới biết.  

             Nếu như hắn biết sớm thì có điên mới đứng lại chiến đấu.  

             ...  

             Rống!  

             Rắn tám đầu rống lên, chấn động thiên địa.  

             Triệu Bân đang đứng gần đó ngay lập tức bị chấn bay ra xa.  

             Phải nói thanh niên áo đỏ này quả thật rất thú vị, nếu không muốn nói là rảnh rỗi, trong cơ thể của hắn ta có phong ấn một con quái vật rắn tám đầu vậy mà trước đó vẫn cùng Triệu Bân đánh qua đánh lại, trực tiếp thỉnh rắn tám đầu ra ngoài không phải là đã xong chuyện rồi hay sao? Nếu như Triệu Bân không lột sạch y phục của hắn ta thì chẳng lẽ hắn ta còn muốn đại chiến tám trăm hiệp với Triệu Bân hay sao?  

             Thật ra thì đây cũng là điều khiến cho thanh niên áo đỏ hối hận.  

             Là do hắn ta tự nghĩ mình mạnh mẽ, có thể dễ dàng đối phó với đối thủ cho nên hắn ta mới không thỉnh ra rắn tám đầu từ trước, hắn ta xem nó là một lá bài tẩy, không phải bất đắc dĩ thì hắn ta tuyệt đối sẽ không sử dụng đến.  

             Không ngờ rằng hắn ta đã nhầm, tưởng rằng mình gặp phải một kẻ yếu ớt, đánh nhau một hồi thì mới phát hiện đối phương cũng là một nhân tài, hắn ta chỉ mất cảnh giác một chút mà đã bị lột sạch y phục, tiền bạc cùng bảo bối.  

             Chuyện này thật đáng giận.  

             Đã bị chọc giận đến như vậy, lúc này không trả đũa thì còn đợi tới lúc nào?  

             Cho nên cuối cùng hắn ta mới quyết định thỉnh ra rắn tám đầu.  

             "Giao hết bảo bối ra đây!"  

             Thanh niên áo đỏ nhìn từ trên cao xuống quan sát Triệu Bân.  

             Tiếng quát của hắn ta phối hợp với khí thế của rắn tám đầu nghe hết sức uy vũ.  

             Nhưng bộ dạng của hắn ta lại không có chút uy vũ nào, toàn thân trần như nhộng thế mà trông hắn ta vẫn không chút xấu hổ, da mặt phải dày đến cỡ nào thì mới có thể chịu đựng được chuyện này chứ.  

             Vèo!  

             Triệu Bân nghĩ cũng không nghĩ, ngay lập tức xoay người bỏ chạy.  

             Con mợ nó, hắn cứ tưởng mình đang giả heo ăn thịt hổ.  

             Cuối cùng không ngờ hắn chỉ là con chuột chũi!  

             "Còn muốn chạy?"  

             Thanh niên áo đỏ hừ lạnh một tiếng, bắt đầu kết ấn niệm chú.  

             Ngay lập tức con rắn tám đầu đã phun ra một luồng sáng trắng quét qua khu rừng.  

             Ngay sau đó những nơi mà luồng sáng trắng quét qua đều đóng băng, băng lan ra đuổi theo Triệu công tử khiến cho Triệu công tử run sợ, đây không phải là băng giá bình thường, một khi bị đuổi kịp thì hắn chắc chắn sẽ bị đông cứng thành băng.  

             May mắn thay, hắn vẫn đủ nhanh.  

             Trước khi bị đóng băng, hắn đã mạnh mẽ thoát ra khỏi khu rừng.  

             "Cơ Ngân?"  

             Thanh niên áo đỏ thấy vậy thì nhíu mày.  

             Đến tận lúc này hắn ta mới nhận ra thân phận của Triệu Bân.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!