Bùm!
Triệu Bân nhất thời kinh ngạc đã cho tên Tiểu Hắc kia có cơ hội hít thở, trên người hắn bùng nổ một cỗ lực lượng mạnh mẽ, giống như một cái mặt nạ hộ thể, một đòn đánh bay hắn.
“Cái quái gì thế”.
Trong lúc bay lộn ngược, Triệu Bân vẫn còn ngây ra, trong khoảnh khắc tung ra tuyệt sát, hắn rõ ràng nhận ra được một cỗ lực lượng kì quái trong thân thể Tiểu Hắc chống đỡ lại kiếm khí của hắn, khiến đường kiếm đó lệch về phía vai của đối phương, cho dù cũng coi như sát thương hắn ta, nhưng đã khiến hắn ta né được mệnh môn, vết thương không đáng kể.
Nói thẳng ra, thuấn thuân tuyệt sát của hắn bị khắc chế rồi.
Điều này khiến Triệu Bân rất khó chịu.
Đến di chỉ Ma Vực mới biết, trên đời còn có rất nhiều nhân tài, ví dụ như Nguyên Thương, có huyết thai hộ thân, còn có tên này, có sức mạnh quái dị chuyển hướng vết thương, khi gặp phải tuyệt sát của đối phương, nó sẽ tự động kích hoạt.
“Cơ Ngân của Thiên Tông”.
Tiểu Hắc cuối cùng cũng mở miệng, nhìn chằm chằm vào Triệu Bân với đôi mắt hơi nheo lại, hắn ta đã nghe đến đại danh của Cơ Ngân, có thuấn thân tuyệt sát, thiên nhãn, vóc người bé nhỏ, chính là Cơ Ngân không sai, chẳng trách hắn lại có nội tình và thực lực mạnh mẽ như vậy.
“Còn ngươi? Không định báo tên à?”
Triệu Bân đối mặt với kiếm Long Uyên, hà hơi lên đó, xong việc, hắn còn lấy tay áo lau lau, phải dùng kiếm này để chém chó rồi, thuấn thân tuyệt sát không dùng được, vậy thì đổi thứ khác, không cần biết ngươi là tiểu Nhật hay đại Nhật, đánh chết ngươi là được, ở đó léo nha léo nhéo điếc tai ta.
“Ngươi không có tư cách được biết”.
Tiểu Hắc cười lạnh, biến mất trong nháy mắt.
Xuất hiện lần nữa thì đã đứng trước mặt Triệu Bân, hắn thò ngón tay qua, một đạo kiếm mang nhắm ngay mi tâm của Triệu Bân qua ngón tay đó, một khi bị đánh trúng, nó có khả năng giết chết hắn.
Về điểm này, Triệu Bân tuyệt đối tin.
Trường Sinh Quyết có sức mạnh bá đạo, cũng còn cần phải xem loại tấn công nào, nếu là mi tâm, còn là ở mệnh môn, bị đâm vào đó một cái lỗ, vậy thì cái mạng nhỏ của hắn chắc chắn không còn nữa, cho dù Trường Sinh Quyết cũng không kịp phục hồi.
Hắn không động đậy mà âm thầm kích hoạt Huyền giáp.
Phụt!
Tiểu Hắc mất cảnh giác, bị phản đòn.
Mà cỗ uy áp trên cơ thể hắn quả thực rất quỷ dị, cũng rất chuyên nghiệp, một kích đó rất nhanh bị nó chuyển dời vị trí, nhanh chóng tránh được mệnh môn, thế nên vết thương hoàn toàn không đáng kể, hơn nữa khả năng hồi phục của hắn cũng khá bá đạo.
“Huyền giáp phản thương, thật sự khá thú vị”.
Tiểu Hắc cười nhạt, cắn ngón tay, khắc một huyết ấn trên thân mình, huyết ấn phát sáng, ánh sáng phản chiếu trên cơ thể Triệu Bân, nói chính xác ra là phản chiếu trên huyền giáp.
Vào khoảnh khắc đó, huyền giáp bị áp chế, chuyển động dừng lại.
“Lại bị khắc rồi?”
Triệu Bân hít sâu một hơi, con mẹ nó, di chỉ Ma Vực này, rốt cuộc có bao nhiêu nhân tài kiệt xuất, khải giáp cũng mặc lên rồi mà vẫn không ăn thua.
Gầm!
Tiểu Hắc lại chuyển động, dùng một tay tạo ấn.
Theo dấu phong ấn đó, huyết sắc như dòng sông máu cuồn cuộn, một con rồng máu gầm thét bay lên, thân hình rồng máu mạnh mẽ xoay tròn nuốt chửng không khí, Triệu Bân vẫn không thèm nhìn, ra chiêu Thần long vẫy đuôi, làm cho con rồng máu kia tan thành mây khói, đánh với hắn, cấp bậc này vẫn chưa đủ dùng.
Ầm!
Tiểu Hắc bước xuống và biến mất.
Thuật tàng hình này, hình như cả tiểu Nhật Quốc đều thành thạo.
Đáng tiếc, nó không có tác dụng với Triệu công tử, hắn dùng kiếm chém ra, từng bước đi theo, giống như hình với bóng, ngón tay nhỏ bé búng ra, sấm sét mang theo Cửu Tự Tru Tiên quyết chém về phía Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc cũng là một trang hảo hán, không chạy cũng không tránh.
Cũng đúng, trên thân hắn có năng lượng quỷ dị có thể chuyển hướng sát thương.
Phong!
Hắn chống lại Cửu Tự Tru Tiên quyết, một ấn của Tiểu Hắc đánh ra, trong lòng bàn tay của hắn ta còn khắc một đạo bùa chú màu đen, hẳn là một loại sức mạnh phong ấn, nó có sức mạnh khóa chặt, Triệu Bân rõ ràng đã tránh được, nhưng phong ấn kia vẫn khắc trên thân thể hắn, không chỉ phong ấn mà còn mang theo một sức mạnh đáng sợ.
Cút!
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, mở ra Thiên cang hộ thể.
Bí quyết phòng ngự tuyệt đối, có thể chơi bất cứ thứ gì, lời nguyền phong ấn khắc xuống cũng bị Thiên Cang tiêu diệt, chưa đợi hắn định thân, Tiểu Hắc lại giết tới, trong tay còn có thêm một chiếc gương màu máu, trong gương có ánh sáng bạo liệt, mà Triệu Bân đang nằm trong phạm vi bị chiếu sáng, chỉ trong một khắc, thân thể nhỏ bé của hắn bị đâm thành rất hiều lỗ máu, con mẹ nó, lại là cái thứ chết tiệt gì thế, hắn đã nhìn thấy mấy lần, đánh mãi không được.
“Cơ Ngân Thiên Tông, quả đúng là danh bất hư truyền”.
Thấy Triệu Bân bị thương, Tiểu Hắc rất tự tin.
Lời vừa dứt, hắn ta lại kích hoạt gương máu, ánh sáng trong đó bùng nổ lần thứ hai.
Triệu Bân vẫn không coi ra gì, cứ như vậy giữ chặt Thiên Cang, có giỏi thì ngươi cứ nổ mạnh vào, một cái gương mà thôi, thật sự tưởng mình là thiên hạ đệ nhất à? Thiên Cang hộ thể của hắn có khả năng chống chịu rất cao, ánh sáng của gương máu kia cũng khó phá vỡ.
Tiểu Hắc hừ lạnh một tiếng, một đạo hắc quang từ trong cơ thể hắn bộc phát ra.
Ô quang không phải là sức mạnh gì, chém đứt Thiên Cang như chém đậu phụ mà thôi.
Phá!
Tiểu Hắc phá vỡ Thiên Cang của hắn, hắn cũng dùng một chiêu mang sức mạnh huyền hoàng, phá vỡ gương máu.
Lần này, Tiểu Hắc đau lòng đến phát điên, hắn ta còn phải dựa vào gương máu ra oai nữa. Sao lại đánh vỡ gương của hắn? Đôi mắt hắn nheo lại, cỗ khí huyết màu tím đó, có lẽ là huyền hoàng khí lực trong truyền thuyết.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!