Vì trận đại chiến cho nên tế đàn đã bị tàn phá, đến tận lúc này xác người vẫn còn vương vãi trên những vũng máu khiến cho cả tế đàn bị nhuộm đỏ, tế đàn này không biết là do người nào tạo nên nhưng chắc chắn là có ẩn chứa huyền cơ, theo như cảm nhận của Triệu Bân thì bên dưới nhất định có ẩn giấu một tòa địa cung đầy kim ngân châu báu.
“Nào, để ta”.
Thất trưởng lão tiến lên đánh một chưởng vào tế đàn.
Bên dưới thật sự có huyền cơ, có một lối đi bí mật dẫn thẳng tới một tòa địa cung giống như Triệu Bân đã dự đoán, bên dưới địa cung chất đầy kim ngân châu báu, bí pháp, binh khí… cái gì cũng có, tỏa ra ánh sáng đủ mọi màu sắc khiến cho ai cũng hoa mắt chóng mặt, tài nguyên ở cứ điểm thứ hai của Ma quật còn nhiều hơn ở cứ điểm thứ nhất.
“Thanh kiếm này thuộc về ta”.
Triệu Bân quét qua một vòng rồi liền ôm lấy một thanh kiếm chạy đi, tuy hắn đã nhỏ lại nhưng không hề ngốc hơn trước, vừa nhìn thì hắn đã biết thanh kiếm này là bảo vật, nó tỏa ra ánh vàng rực rỡ, chắc chắn được đúc nên từ Cửu Dương huyền thiết hàng thật giá thật, có giá trị vô song.
“Còn thanh đao này là của ta”.
Ma Tử cũng rất tự giác ôm lấy một thanh đao màu đen rồi chạy đi, tốc độ không hề chậm hơn so với Triệu Bân.
“Hai người này buồn cười thật”.
Các trưởng lão thì tỏ ra dè dặt hơn, cẩn trọng xem xét kho báu.
Sau khi mang hết về thành Thiên Thu thì bọn họ sẽ phân ra sau.
“Không tồi”.
Triệu Bân ôm thanh kiếm bước ra từ bên trong địa cung, lật kiếm qua lại ngắm nhìn, thỉnh thoảng còn hà hơi vào thân kiếm rồi lấy tay áo lau lau, đây là thanh bảo kiếm có giá trị nhất trong số đống kim ngân châu báu kia, trọng yếu nhất chính là từ bên trong thanh kiếm đã bộc phát ra một loại kiếm ý cổ xưa cực kỳ đáng sợ, sau khi luyện nhập vào kiếm Long Uyên thì chắc chắn sẽ khiến cho uy lực của kiếm Long Uyên tăng thêm một bậc.
“Không tồi”.
Ma Tử cũng nhếch miệng cười không ngừng, thanh đao đen mà hắn ta đang cầm trong tay cũng là một bảo vật, luận về giá trị thì không hề thua kém thanh kiếm được đúc bằng Cửu Dương huyền thiết kia, hai người này không hổ là bằng hữu tốt của nhau, vừa nhìn thấy thứ tốt thì đều tiên hạ thủ vi cường, tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, trận chiến này nếu như luận công lao thì hai người bọn họ chính là những người có công lớn nhất cho nên hoàn toàn có tư cách lấy đi bảo bối, không có hai người bọn họ thì cũng không thể nào bắt được Thi Tế.
Ông ông!
Sau đó không lâu, hai người lại đẩy một cánh cổng đá ra.
Đi qua cánh cổng đá lại là một tòa địa cung khác được bảo quản rất tốt, ít nhất thì nó vẫn không bị trận đại chiến làm hư hại, nguyên nhân chính là vì như thế cho nên chỉ cần liếc mắt một cái là bọn họ có thể thấy rõ toàn cảnh, cũng chính vì thấy rõ toàn cảnh nên bọn họ mới cảm thấy ghê người.
Tòa địa cung này rất lớn, bên trong chứa đầy hài cốt, ước tính cũng phải có khoảng hàng vạn hài cốt, mà ở trung tâm của đống hài cốt còn có một tòa Huyết Trì rộng tới mấy chục trượng, không cần hỏi cũng biết tòa Huyết Trì này là dùng máu huyết của các sinh linh vô tội ngưng tụ ra, hàng vạn hài cốt đang chất đống ở đây chính là bằng chứng.
Hú hú!
Huyết phong đang thét gào bên trong địa cung.
Từng tiếng hú vang lên cực kì giống như tiếng than khóc của oan hồn, chỉ có quỷ mới biết Ma quật đã bắt và giết hại bao nhiêu sinh linh vô tội ở đây.
Haiz!
Ma Tử thở dài, quay đi trong yên lặng.
Triệu Bân vẫn chưa nhúc nhích, hai mắt hắn híp lại nhìn chằm chằm vào tòa Huyết Trì, bên trong hình như có thứ gì đó, nói chính xác hơn là có một người, nhưng người đó đã hợp nhất bản thân với tòa Huyết Trì này, nếu như không nhìn kỹ thì rất khó có thể phát hiện.
Hửm?
Ma Tử cũng đã phát hiện ra điểm khác thường, ngay lập tức quay lại lần nữa.
Keng! Keng!
Hai người liếc nhìn nhau, rút kiếm đi tới.
“Ai, đi ra đây”.
Còn chưa đến nơi thì Ma Tử đã quát lên một tiếng lạnh lùng.
Triệu Bân tuy trầm mặc không nói nhưng toàn thân đã nổi lên sát khí, quyết một kích tuyệt sát.
Ông!
Tòa Huyết Trì đột nhiên run lên, máu tươi bên trong cũng nổi sóng, dần dần trở nên mãnh liệt quay cuồng, từng tấc hóa thành một hình người. Người đó có hai mắt đỏ tươi, thần sắc dữ tợn, toàn thân đẫm máu, nhưng đó không phải là máu của hắn ta mà đều là máu từ tòa Huyết Trì, nhìn thoáng qua thì trông y hệt một con quỷ bước ra từ điện Tu La, so với lệ quỷ thì càng khủng khiếp hơn.
“Vương Dương?”
Khi Triệu Bân và Ma Tử nhìn thấy cảnh này thì đều cau mày.
Bọn họ không ngờ lại gặp Vương Dương ở đây.
“Không đúng”.
Sau vài giây thì cả hai lại lắc đầu.
Đây đúng là hình dáng của Vương Dương nhưng không phải là chân thân của hắn ta mà chính là phân thân của hắn ta. Mặc dù nó là phân thân nhưng lại không giống như những loại phân thân khác, trong lòng Ma Tử biết rõ, kẻ tu Bất Diệt Ma Thân thì trừ chân thân còn có thể biến ra rất nhiều phân thân, mà mỗi phân thân đều có chiến lực không kém cạnh chân thân.
“Thủ đoạn hay lắm”.
Triệu Bân hừ lạnh, hắn đã nhìn ra được một ít manh mối, hắn chắc chắn ngoài phân thân ở đây thì ở nơi khác nhất định vẫn còn có rất nhiều phân thân rải rác đi hút máu sinh linh sau đó chuyển về bồi dưỡng cho chân thân, như thế thì chân thân có thể bổ sung thêm ma lực, chuyện này so với chuyện phân thân của Triệu Bân tản ra đi hấp thụ đại địa lực cũng không có nhiều khác biệt.
“Cơ Ngân của Thiên Tông cùng với thánh tử Ma gia sao, thật thú vị”.
Vương Dương nở nụ cười âm hiểm, không sợ hãi một chút nào. Hắn ta chỉ là một phân thân, cho dù có chết thì cũng không làm tổn thương đến chân thân, nhưng thông qua phân thân này thì chân thân lại có thể nhìn thấy rõ ràng chuyện ở đây, có thể nhìn thấy Ma Tử thì Vương Dương cũng không cảm thấy lạ, nhưng điều thú vị hơn là hắn ta còn nhìn thấy Cơ Ngân của Thiên Tông.
Người của Thiên Tông mà lại kết liên minh với Ma gia.
Nếu như Thiên Tông biết được chuyện này thì Cơ Ngân chắc chắn sẽ bị trừng phạt.
Ngươi nghĩ rằng ông đây còn sợ chuyện đó hay sao?
Nếu như hỏi thì đây sẽ là câu trả lời của Triệu Bân.
Ngay cả khi chuyện này được tiết lộ cho Thiên Tông thì hắn cũng đã có biện pháp đối phó.
Muốn dùng chuyện này để tiêu diệt hắn, Vương Dương đúng là suy nghĩ quá đơn giản.
“Thánh tử Ma quật, lâu rồi không gặp”.
Ma Tử nói, không phải là hắn ta muốn nói với phân thân mà là đang nói với chính chân thân của Vương Dương, phân thân nghe thấy thì chân thân cũng nghe thấy, bọn họ đều là Thánh tử, hàn huyên đôi câu cũng là chuyện nên làm.
Nói là hàn huyên, chi bằng nói là kéo dài thời gian.
Thông qua phân thân này bọn họ có thể tìm được chân thân của Vương Dương.
Tiền đề là phải có đủ thời gian.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!