Advertisement
Khá nhiều người Ma quật trốn ra được, phần lớn là cảnh giới Huyền Dương, hắn bắn ra hết mũi tên này đến mũi tên khác, ai chạy ra sẽ bắn người đó, Ma Tử bên cạnh cũng không nhàn rỗi, tay cầm ma kiếm chọn một cảnh giới Huyền Dương ra tay.
Phụt! Phụt!
Đại chiến đầy máu tanh, mùi máu lan ra khắp cả núi rừng.
Ma gia chiếm hết thế thượng phong, một đường đánh tới.
“Cùng là truyền thừa của đất ma, sao cứ phải sống chết với nhau như thế?”, lục trưởng lão Ma quật gào lên.
“Khi giết người của Ma gia, các ngươi có từng nghĩ đến cái ngày này hay không”, đại trưởng lão hừ lạnh, sát khí lạnh như băng, ánh mắt ngân ngấn nước, thê tử hài nhi của lão ta đã chết trong tay lục trưởng lão Ma quật.
Liều sống liều chết.
Tối nay, không có người nằm xuống sẽ không dừng.
Advertisement
“Ngắm cho chuẩn”, Triệu Bân rút kiếm lao lên.
“Tất nhiên”, Ma Tử bên cạnh cũng dùng thiên nhãn nhìn lục trưởng lão Ma quật, với tu vi của hắn ta và Triệu Bân hiện nay, chỉ cần phá vỡ lớp phòng vệ của cảnh giới Chuẩn Thiên thì có thể khiến kẻ đó bị thương nặng.
“Mở”.
Ma Tử lạnh lùng lên tiếng, mở Ma Luân Huyết Tế.
Cùng lúc đó, mi tâm lục trưởng lão Ma quật chợt hiện lên ngọn lửa đen ngòm.
Lục trưởng lão Ma quật biến sắc, vội vàng lột da.
“Phong Lôi Quyết: Vạn Kiếm Quy Nhất”.
Triệu Bân quát to, hóa ra rất nhiều phân thân, mỗi phân thân đều ngưng tụ một lượng sức mạnh nhập vào người hắn trong nháy mắt, ngoài ra còn có thiên lôi cùng với khí huyền hoàng tăng thêm kiếm uy.
Keng!
Một kiếm đầy sức mạnh nghiền nát.
Phụt!
Mi tâm lục trưởng lão Ma quật bị một kiếm xuyên thủng.
Advertisement
Tiếc là một kiếm đó không thể tuyệt sát.
Chuyện này thì Triệu Bân cũng đã đoán trước, cảnh giới Chuẩn Thiên đâu có dễ giết như thế được.
Thế nhưng hắn và Ma Tử hợp tác với nhau quả thật có thể đánh lục trưởng lão bị thương nặng.
Giam!
Ba cảnh giới Chuẩn Thiên của Ma gia cùng khởi động cấm pháp.
Đó là một trận pháp cổ xưa, truyền thừa từ Bất Diệt Ma Quân, cần ít nhất ba cảnh giới Chuẩn Thiên mới có thể thực hiện được, vì thế ba trưởng lão đã luyện tập với nhau rất nhiều lần, tất nhiên là có sự ăn ý với nhau, sức mạnh cũng cực kỳ bá đạo.
Lục trưởng lão Ma quật vừa đứng vững thì đã bị giam cầm.
A…!
Lục trưởng lão Ma quật gào to, vùng vẫy thật mạnh.
Nhưng phong ấn đã rơi xuống, từng phù văn hiện lên khắc vào tứ chi bách hải, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch của lão ta, cả đan điền cũng bị phong ấn, đều là truyền thừa của đất ma, lão ta biết phong ấn được kết hợp bởi ba cảnh giới Chuẩn Thiên là thứ không thể thoát ra nổi.
“Động đi, vùng vẫy nữa đi”.
Tam trưởng lão hừ lạnh, vung tay cho lão ta một bạt tai.
Mấy năm nay, người Ma gia chết trong tay lục trưởng lão Ma quật không đến một ngàn cũng phải tám trăm, trong đó có cả thê tử và hài nhi của đại trưởng lão, sở dĩ lão ta không dùng một chưởng đập cho lão già ấy chết tươi là vì muốn moi ra những bí mật từ miệng lục trưởng lão, chẳng hạn như hang ổ của Ma quật, không tìm thấy thì mò ra vài cứ điểm cũng được, tiêu diệt từng chút một, bọn họ cũng không ngại phiền.
“Ma quật sẽ không tha cho các ngươi”.
Lục trưởng lão Ma quật kêu gào, nổi điên lên như một con chó dại.
Với tiếng gào đó, tam trưởng lão Ma gia hết sức trực tiếp giơ tay… Lại là một bạt tai đánh cho lục trưởng lão Ma quật miệng đầy máu tươi, mấy cái răng cũng văng ra ngoài.
Lần này lão ta đã đổi đối tượng.
Cái gọi là đối tượng đó chính là Triệu công tử.
Lão ta đã nhận ra, đó là Cơ Ngân của Thiên Tông, nếu không có thuấn thân tuyệt sát và ma luân huyết tế phối hợp khiến lão ta bị thương nặng thì lão ta đã chẳng bị phong ấn dễ dàng như thế, nói không chừng còn có thể trốn thoát.
Tức giận chiếm phần lớn nhưng lão ta cũng khá là bất ngờ và không dám tin.
Cơ Ngân lại đi cùng với Ma gia, nếu không tận mắt nhìn thấy thì quỷ cũng không tin.
Triệu Bân im lặng không nói gì, Long Uyên trong tay cứ run lên ong ong, đêm đó lục trưởng lão Ma quật có mặt trong đội hình đuổi giết người Triệu gia, nói thẳng ra, hắn rất muốn một kiếm chém chết lão già này, nhưng ngẫm lại vẫn thôi, trưởng lão Ma quật cảnh giới Chuẩn Thiên sẽ biết rất nhiều bí mật, hắn muốn giết người nhưng không phải là hôm nay.
“Đánh nhanh thắng nhanh”.
Đại trưởng lão Ma gia hừ lạnh, cưỡng chế sát khí lao lên đánh.
“Lát nữa lại tính sổ với ngươi sau”.
Nhị trưởng lão và tam trưởng lão mắng, cũng rút kiếm tấn công.
Phía sau, Triệu Bân và Ma Tử một trái một phải lao lên, chọn cảnh giới Huyền Dương ra tay.
Phụt! Phụt!
Ba cảnh giới Chuẩn Thiên tham gia vào trận chiến khiến nó lại càng máu me hơn.
Thế cục vốn đã nghiêng về một bên nhanh chóng biến thành đơn phương giết chóc.
Ma quật thất bại thảm hại, không thể chống lại thế công của Ma gia, tháo chạy bốn phương tám hướng, cả lục trưởng lão trấn giữ tòa thành cũng đã bị phong ấn thì còn đánh cái quái gì nữa, có thể thấy Ma gia đã chuẩn bị trước, một khi đã đánh… Thì phải đánh cho chết.
“Chạy đi đâu”.
Cao thủ Ma gia bám sát không rời, hóa thành thần chết gặt hái sinh mệnh.
Tiếng kêu la thảm thiết lại vang vọng màn đêm đen, bị giết đến nỗi xác nằm la liệt.
Không biết đến khi nào tiếng nổ mới dần tan đi.
Ma gia lại toàn thắng.
Về phần Ma quật, ngoài số ít chạy thoát thì còn lại đều bị diệt cỏ tận gốc.
“Chắc chắn có bảo tàng… Tìm”, nhị trưởng lão lập tức nói ngay.
Nhận lệnh, cao thủ Ma gia nhanh chóng quay về thành cổ, nói là thành cổ thì chi bằng bảo là một đống hoang tàn, bị cường nỏ san bằng, phế tích nhuộm đầy máu tươi, cực kỳ giống một hiện trường tàn sát đẫm máu.
Mấy kỹ năng sống như dọn dẹp chiến trường các thứ thì người Ma gia cực kỳ chuyên nghiệp, họ chuyên nghiệp đến mức nào ư? Một đám người Ma quật không chỉ bị càn quét hết bảo bối mà cả quần áo cũng bị lột sạch, còn mỗi cái quần cộc họa tiết hoa.
“Có giỏi thì giết lão phu đi”.
Cách đó không xa, lục trưởng lão ma quật lại kêu gào.
Tên này cũng khá là kiên cường, biết chạy trời không khỏi nắng nên nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đầy dữ tợn, tóc tai bù xù, thật sự rất giống ác quỷ vừa bước ra từ địa ngục.
“Đừng vội, ngươi sẽ được tận hứng”.
Ba cảnh giới Chuẩn Thiên của Ma gia lạnh lùng nói, thực hiện bí pháp.
Bí pháp gì ư! Thuật soát hồn, lục trưởng lão Ma quật quá kín miệng nên dùng thuật soát hồn là cách trực tiếp nhất, bí thuật này cực kỳ huyền ảo, rất ít người biết, may mà Triệu Bân có biết nên truyền lại cho bọn họ.
Ưm…!
Lục trưởng lão Ma quật kêu rên, đau đến nỗi mặt mũi vặn vẹo.
Sắc mặt ba trưởng lão không chút thay đổi, cưỡng ép soát hồn.
“Liệu có bảo tàng không nhỉ?”
Bên này, Ma Tử mang theo ma kiếm đi đến đâu gõ đến đó.
Triệu Bân cởi giày, mang chân trần đi qua đi lại, trong lòng thầm niệm quyết, dùng đại địa linh chú để cảm nhận, nếu dưới nền đất có càn khôn hay cất giấu một tòa địa cung thì sẽ không thể thoát khỏi tầm mắt hắn.
Buộc lòng phải nói, đại địa linh chú thật sự rất tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!