Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 
             Lúc Triệu Bân vào trong lầu xanh, ai cũng nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ, không chỉ có khách làng chơi mà đến cả các cô gái trong lầu xanh cũng chau mày, ánh mắt vô cùng khác lạ.  

             Nói thử mà xem, một thằng nhóc miệng còn hôi sữa mà đến lầu xanh, ngoài uống sữa ra thì còn có thể làm được gì?  

             Kệ ta chứ!  

             Triệu Bân sải đôi chân nhỏ, đi thẳng lên tầng cao nhất.  

             Vẫn là căn phòng đó, đập vào mắt hắn là cảnh Đao Vô Ngân đang cầm kính viễn vọng quan sát Hình Tháp.  

             Triệu Bân không làm phiền, dùng bùa lơ lửng bay lên không trung và cũng nhìn về Hình Tháp.  

             Vận may của hắn không tồi, hắn đã tìm được hình bóng của mẹ mình.  

             Một lát sau, Đao Vô Ngân thu kính viễn vọng lại vì tầng thứ bảy của Hình Tháp đã tắt nến. Ông ta đã liếc nhìn sang Triệu Bân, chuyện Cơ Ngân cải lão hoàn đồng da nổi như cồn, đương nhiên là ông ta cũng đã nghe nói, cảnh giới Địa Tạng như ông ta cũng không tìm ra được lý do, không biết vì sao mà Cơ Ngân lại trở nên như thế này.  

             “Một hạt giống tốt biết bao nhiêu!”  

             Đao Vô Ngân thầm nói trong bụng, ông ta cũng đã nghe nói đến chuyện vật chủ của Cửu Vĩ, vì Cửu Vĩ phát tác mà căn cơ của Cơ Ngân đã bị tổn thương, nếu như không có được cơ duyên thì thành tựu cao nhất sau này của Cơ Ngân sẽ không thể vượt qua cảnh giới Chuẩn Thiên.  

             Ông ta đã rời đi.  

             Trước khi đi ông ta còn để lại một hộp ngọc.  

             Trong hộp có một viên đan dược, là đan bốn vân, có tác dụng hỗ trợ phục hồi nền móng căn cơ.  

             Đương nhiên là dành cho Triệu Bân.  

             Một lúc sau, Triệu Bân nhìn lại và thấy hơi bất ngờ với chiếc hộp, Đao Vô Ngân hào phóng thật, viên đan tứ văn thế này mà nói tặng là tặng ngay.  

             Có lẽ là vì cùng chung cảnh ngộ nên mới khiến họ như đã trở thành tri kỉ của nhau từ lâu.  

             “Đa tạ tiền bối!”  

             Triệu Bân thầm cảm ơn rồi lặng lẽ rời khỏi phòng.  

             Hắn ra khỏi Đế Đô thì đến thẳng núi Bất Tử.  

             “Chỉ trong một, hai ngày này thôi!”  

             Nhất thời, hắn liên tục lẩm bẩm, mắt được kết nối với tầm nhìn của phân thân, không ngừng theo dõi đỉnh núi. Trứng vàng đã nứt, khói lửa che kín một khoảng trên đỉnh núi khiến hắn không thể nhìn rõ được thật giả, chỉ có thể nhìn thấy dị tượng Kỳ Lân đang diễn ra.  

             Ngoài ra, những tiếng rống nối tiếp nhau của Kỳ Lân cũng khiến tim hắn như run lên.  

             “Đã đến chưa?”, Ma Tử dụi mắt và hỏi.  

             Kỳ Lân sắp xuất thế, đấy là một sự kiện lớn, nếu không đến kịp thì sẽ rất đáng tiếc.  

             Triệu Bân không trả lời, chỉ khẽ chau mày vì hắn đột nhiên có dự cảm không tốt, hắn luôn có cảm giác có một cặp mắt lạnh lẽo đang dõi theo mình, cũng vì vậy mà hắn thấy lạnh cả người.  

             Cảm giác của hắn không sai chút nào.  

             Trong bóng tối, có một ánh sáng kiếm chém ra, kiếm uy vô cùng mạnh.  

             “Cảnh giới Chuẩn Thiên?”  

             Mặt Triệu Bân lập tức biến sắc, cảnh giới Địa Tạng không thể đánh ra được kiếm uy như thế, hắn tự cho rằng bản thân rất cẩn thận nhưng cuối cùng vẫn bị người ta theo dõi, chỉ là không biết là cao thủ nhà nào, là La Sinh Môn sao?  

             “Đi thôi!”  

             Chỉ trong tích tắc, hắn cho Đại Bằng bay đi.  

             Lúc đó hắn cũng bỏ trốn, cầm theo kiếm Long Uyên trên tay, chạy phía trước.  

             Keng.  

             Ánh sáng kiếm phóng đến, chuẩn xác chém lên Long Uyên.  

             Long Uyên rất khá, lửa từ trên thân kiếm tóe ra bốn phía nhưng kiếm vẫn không gãy.  

             Ọc.  

             Triệu Bân nôn ra máu, hắn bị chém bay ra xa, tông vào một đỉnh núi khiến nó đổ sập một cái “ầm”.  

             Đá vụn và máu bay tứ tung, rất đáng sợ.  

             “Cơ Ngân, ta đã đợi ngươi lâu lắm rồi!”  

             Tiếng cười nham hiểm vang lên. Một người bước ra từ trong bóng tối, trùm áo đen từ trên xuống dưới, không nhìn rõ được khuôn mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt với ánh sáng màu xanh lá sáng lóe lên giống như một con quỷ.  

             “Đường đường là cấp Chuẩn Thiên mà cũng đánh lén hậu bối à?”, Triệu Bân loạng choạng một lúc rồi mới đứng vững lại được.  

             “Quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả”. Người áo đen cười nham hiểm.  

             “Không định cho ta được chết một cách rõ ràng sao?”, Triệu Bân ho ra máu.  

             “Ta không nỡ giết ngươi đâu!”. Người áo đen hơi nhếch môi, bước đến từng bước. Cơ Ngân không phải người bình thường, cả người đều là bảo bối, không nói thứ gì khác, chỉ nói đến năng lực tái sinh và thanh kiếm đó thì cũng đủ để người đời phải phát cuồng lên rồi.  

             Và tên này cũng là một trong số những người như thế.  

             Người như Cơ Ngân thì phải bắt đem về từ từ nghiên cứu.  

             “Bà nội ngươi đó”.  

             Triệu Bân lên tiếng mắng rồi quay đầu bỏ chạy, sắc mặt không chỉ khó coi mà còn tối sầm, thời thế hỗn loạn, đi đến đâu cũng bị chặn đánh, lần trước thì đánh với Ngân Sơn lão quỷ, lần này thì lại thêm một tên đáng sợ hơn nữa, đến giờ vẫn không biết là thần thánh phương nào.  

             “Chỉ là một cấp Huyền Dương cỏn con, ngươi chạy mà được chắc?”  

             Người áo đen cười lạnh lùng, đột ngột giơ tay lên, xòe năm ngón tay ra và hướng về phía Triệu Bân.  

             Bỗng dưng, một lực hút đáng sợ xuất hiện, Triệu Bân mới vừa chạy chưa được ba bốn trượng đã bị hút ngược trở lại.  

             Chạy!  

             Triệu Bân thầm hét lên trong bụng, hắn dùng Thiên Nhãn và thuấn thân tuyệt sát.  

             Trong thời khắc quan trọng thì bí pháp này rất hữu dụng, điểm yếu của nó là khoảng cách quá gần, với tu vi hiện giờ của hắn thì với một chiêu thuấn thân tuyệt sát cũng không thể chạy được quá hai mươi mấy trượng. Đối với cảnh giới Chuẩn Thiên mà nói thì khoảng cách đó chỉ đáng một hai bước.  

             “Hay cho Thiên Nhãn”.  

             Người áo đen cười châm biếm, thật sự chỉ cần một hai bước là đuổi theo kịp, vung một tấm lưới bùa ra.  

             Triệu Bân thấy vậy thì liền độn thổ, né tấm lưới lớn.  

             Người áo đen không thèm nhìn, giẫm mạnh lên mặt đất, làm hắn bị chấn động đến hộc máu, phải ngoi lên.  

             “Nổ chết ngươi này”.  

             Triệu Bân hét lên, rắc ra một loạt bùa nổ, ngoài ra còn rắc thêm bùa lôi quang, cấp độ của tất cả đều phát nổ, số bùa nổ và bùa lôi quang đó cùng không phải dạng vừa, quan trọng nhất vẫn là số lượng đủ lớn, dù người áo đen là cấp Chuẩn Thiên thì cũng bị lóa mắt trong vài giây.  

             Soạt!  

             Trong giây phút quý giá đó, Triệu Bân đã dùng bùa lơ lửng, phóng thẳng lên trời.  

             “Cũng nhiều thủ đoạn đấy”. Người áo đen hừm lên lạnh lùng, bấm ấn quyết bằng một tay.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!