Triệu Bân ước tính sơ bộ, chắc chắn không phải giảm giá 40%, chỉ khoảng 25% thôi, theo như lời của người phụ nữ đẹp tóc trắng thì cho dù có Huyền Cơ Các lệnh cũng không thể tham gia các đợt giảm giá khác, không thì sẽ bị lỗ tiền.
“Đa tạ tiền bối”, Triệu Bân thu lại đống tài nguyên, xoay người rời đi.
“Thế mà ta lại bị một tên tiểu bối cho vào tròng”, người phụ nữ đẹp tóc trắng cười khổ một tiếng, biết sớm Triệu Bân có Huyền Cơ Các lệnh thì quỷ mới giảm giá 20% cho hắn, tên tiểu tử đó cũng không ngốc, đòi giảm giá trước rồi mới lấy Huyền Cơ Các lệnh ra, lão Huyền Cơ cũng thật là, đưa hắn thứ đồ đó cũng phải nói trước một tiếng chứ.
Ra khỏi thành cổ, Triệu Bân chạy một đường đến núi Bất Tử.
Sau khi đi vào trong rừng, hắn lấy ra cuộn giấy cổ, sau đó lấy sấm sét quấn lại, tôi luyện, cuộn giấy cổ hóa thành tro tàn, có một kí tự cổ tinh xảo chói lọi xuất hiện, đó là Độn Giáp Thiên Tự hàng thật giá thật, bị hắn khắc lên kiếm Long Uyên, thân kiếm kích liệt run lên một tiếng, tự mang theo uy áp, bởi vì có thiên tự nên kiếm Long Uyên sẽ có cảm ứng của riêng mình.
“Thật tuyệt”, Triệu Bân cười hi hi.
Hắn chưa kịp thu lại kiếm Long Uyên thì đã nhìn thấy một loại dị thường.
Cái gọi là dị thường là chỉ những sợi tro bay lên từ cuộn giấy cổ, vẫn chưa rơi xuống đất lại bay lên, tự chúng tụ lại giữa không trung, đan xen vào nhau thành những kí tự cổ xưa, sắp xếp ngay ngắn.
“Thuật soát hồn”.
Triệu Bân ngẩng đầu, nhìn với vẻ kinh ngạc.
Đây là kết quả của sự đột biến, cuộn giấy cổ không chỉ ẩn chưa Độn Giáp Thiên Tự mà còn ẩn giấu bí pháp, cũng là thuật soát hồn, có thể hiểu được bằng cách nhìn vào nghĩa đen của dòng chữ này, đó là tìm kiếm ý thức của người khác.
“Niềm vui… bất ngờ”, Triệu Bân cười ngây ngô.
“Đúng là vận may nghịch thiên”.
Nguyệt Thần chỉ có thể thốt lên một câu như vậy.
Tên nhóc này, không phải gặp được đại vận thì chính là đang trên đường đi gặp đại vận, nhiều thành cổ như vậy, hắn lại chọn đúng nơi này, nhiều cửa hàng như thế, hắn lại cũng chọn đúng Huyền Cơ Các này, một cuộn giấy cổ tầm thường, không ngờ có hẳn hai cơ duyên, đến cô ta cũng không nhịn được mà thở dài.
“Tú Nhi, ta nhặt được bảo bối rồi”, Triệu Bân cười toe toét.
“Nhìn thấy rồi”, Nguyệt Thần liếc mắt.
Nhìn mà xem, bí thuật ấy, cũng chẳng cần cô ta dạy nữa, dường như được sắp xếp sẵn cho tên nhóc này ấy... rõ ràng là cố ý sắp xếp mà. Ví dụ như Vạn Pháp Trường Sinh Quyết, như Đại Địa Linh Chú, và cả thuật soát hồn này nữa.
Triệu Bân trầm mặc không nói gì, đôi mắt sáng lấp lánh.
Thuật soát hồn không khó hiểu.
Hoặc có thể nói, hắn ta tài năng đến mức, không có gì khó quá cả.
Nếu như là người bình thường, phần lớn sẽ chỉ hiểu một nửa, trình của bí thuật này không cao, ít nhất thì Nguyệt Thần cũng không thèm để ý đến, nhưng ở phàm trần thì cũng đủ dùng, có thể soát hồn hay không, còn phải xem là ai dùng nữa. Nếu như tinh thần có cấm chế thì thuật soát hồn cũng vô dụng, có điều, cô ta tin tưởng Triệu Bân, có thể từ thuật soát hồn cấp thấp mà suy ra thuật soát hồn cấp cao, năng lực đặc biệt này không phải ai cũng có.
“Tuyệt!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!