"Ai mạnh nhất thì khiêu chiến người đó!"
"Thất bại cũng chẳng sao, ít nhất thì ta cũng biết mình có bao nhiêu khuyết điểm", Trân Vân Hiên cười nhạt nói.
Nghe thấy lời nói của Trần Vân Hiên, Vạn Sự Thông cũng rất bội phục.
Có rất nhiều người thích khiêu chiến nhưng cũng không có nhiều người có thể đón nhận thắng bại một cách nhẹ nhàng hờ hững như vậy.
Điều này đủ để thấy, Trần Vân Hiên vẫn không ngừng thử thách, cũng không phải vì thắng thua, mà vì muốn rèn luyện kinh nghiệm!
Hắn ta có một trái tim của cường giả, một ý chí chiến đấu.
Nhưng tranh tài này chưa bao giờ nhằm mục đích tạo ra hư danh hay sự ngưỡng mộ của người khác.
Tất cả những gì hắn ta làm chỉ phục vụ một điều! Trở nên mạnh mẽt
Thời gian trôi qua từng chút một, Bắc Vực tranh tài cuối cùng cũng bắt đầu một trận chiến gay cấn!
Cuộc chiến giữa quán quân và á quân!
Hai người thi đấu là Lưu Triệu Thiên của Lưu gia cùng với Hỏa Tôn của Liệt Diễm Tông.
Việc hai người này có thể đi đến trận chiến này khiến
nhiều người đều khá bất ngờ.
Dù sao trước cuộc tranh tài, bọn họ cũng không phải là người được xem là có đủ tư cách lọt vào hai người thi đấu cuối cùng.
"Không ngờ Lưu Triệu Thiên và Hỏa Tôn lại ẩn núp sâu như vậy, mấy năm qua đều bị bọn họ lừa gạt rồi".
"Đúng vậy, không ngờ tu vi của hai người lại có thể thăng cấp đến Siêu Phàm Cảnh tầng thứ tám, quả thực đáng giận.
"Chỉ thiếu chút xíu nữa, chỉ thiếu chút xíu nữa thôi!"
Trong số những người này, người tức giận nhất nhất định là hai anh em Trình Ngọc Thư và Trình Ngọc Lâm.
Hai người này là anh em sinh đôi, tốc độ tu luyện và thiên phú gần như giống nhau, tu vi đã đạt được Siêu Phàm Cảnh †âng thứ bảy.
Có thể nói bọn họ mới thật sự là ứng cử viên cho chức quán quân.
Nhưng cuối cùng, hai người chỉ dừng lại ở hạng ba và hạng tứ.
Giữa cuộc thảo luận của mọi người, Bắc Vực tranh tài cuối cùng cũng kết thúc.
Người đạt danh hiệu quán quân cuối cùng là Hỏa Tôn của Liệt Diễm Tông.
"Hahaha, xin chúc mừng Triệu trưởng lão. Thật sự không ngờ thực lực hiện tại của Hỏa Tôn lại lợi hại đến vậy".
"Nếu được bồi dưỡng đúng cách thì nói không chừng, trong hội võ Tứ Vực, có thể đạt đến tu vi của Siêu Phàm Cảnh tầng thứ chín".
"Ừ, với tu vi như vậy, đủ để lấy được thành tích tốt trong hội võ Tứ Vực”.
"Không sai, cho dù là tranh đoạt năm thứ hạng đầu thì cũng không phải không có khả năng".
"Có từng nghe nói qua trong ba vực còn lại có những cao thủ gì không?"
"Chuyện này... Ngược lại cũng chưa từng nghe nói qua, phần lớn đều là Siêu Phàm Cảnh.
"Nếu đã như vậy, thì không có gì phải lo lắng cả".
Nghe mọi người nói xong, Triệu trưởng lão cũng mỉm cười vui vẻ, dù sao cũng là đệ tử của tông môn ông ta giành được vị trí hạng nhất trong Bắc Vực tranh tài.
"Bắc Vực của chúng ta đều có tinh thần như nhau, lần này nhất định phải để cho ba vực khác nhìn cho kỹ, Bắc Vực của chúng ta cũng không hề yếu kém hơn so với bọn họ".
Sau khi Triệu trưởng lão nói xong thì bắt đầu tuyên bố thứ hạng của Bắc Vực tranh tài lần này, cùng với các ứng cử viên đại diện cho Bắc Vực đi tham dự hội võ Tứ Vực.
"Cuối cùng cũng kết thúc!"
Trần Vân Hiên lúc này cũng chậm rãi mở mắt ra, Vạn Sự Thông đứng ở một bên, nhìn thấy ý chí chiến đấu trong mắt hắn ta.
Đây là ý chí chiến đấu đã bị đè nén lâu ngày.
Có thể nhận ra Trần Vân Hiên cũng đã có chút lo lắng chờ đợi.