Huống hồ, nếu Cổ gia ngươi thật sự nghĩ như vậy, vì sao còn phải...
Hai đại gia tộc tới cửa đề nghị kết thành thông gia?
Lấy cớ, đây hoàn toàn chỉ là lấy cớ.
Dạ Lưu Vân vô cùng khó chịu với thái độ và cách nói năng của gia chủ Cổ gia, mà nói cho cùng, nơi này cũng là Cổ gia, ông ta không dám làm hay nói điều gì gây xích mích, chẳng có lợi ích gì cho Dạ gia.
"Nếu Cổ gia đã dự định như vậy, vì sao còn phải làm thông gia chứ?”
"Chẳng lẽ kết thông gia với Niếp gia không phải là để đối kháng với thời buổi loạn lạc này hay sao?", Dạ Lưu Vân cau mày hỏi.
Hả? Niếp gia?
Gia chủ Cổ gia sững sờ, có điều ông ta nhanh chóng hiểu ra, xem ra Dạ Lưu Vân hản đã hiểu lầm.
"Cổ gia chúng tôi không phải là thông gia của Niếp gia, người có hôn ước với Phượng Dao không phải người Niếp gia".
Không phải Niếp gia? Câu trả lời này quả thực khiến cả Dạ Lưu Vân và Dạ Bắc Minh đều ngẩn ra.
Gia tộc như Cổ gia chẳng lẽ thật sự tùy tiện tìm một người để kết làm thông gia sao?
Đối tượng còn là Cổ Phượng Dao? Điều này sao có thể?
"Gia chủ, người của Niếp gia đến". "Gì? Người của Niếp gia cũng tới?"
Hiện tại, gia chủ Cổ giả thực sự không quá kiềm chế được. Lúc cần thì không một ai đến, sao giờ này lại tới hẳn hai luôn?
Mẹ nó, các ngươi thương lượng trước à? "Xin mời vào đi".
Mặt ngoài gia chủ Cổ gia vẫn giữ bình tĩnh, nhưng nội tâm thì sắp chửi cả tông tộc.
Lúc này, hai người Dạ Lưu Vân và Dạ Bắc Minh đều nhíu mày. Như vậy xem ra, dường như Cổ gia thật sự không phải đã kết thân với Niếp gia.
Thế thì chuyện này thật sự khá là kỳ quặc.
Chỉ chốc lát sau, cường giả Đại Đế của Niếp gia - Niếp Bằng Cử mang theo Niếp Hạo Thiên đi tới.
Niếp Bằng Cử nhìn thấy Dạ Lưu Vân thì sững sờ, sao ông ta cũng ở đây? Chẳng lẽ, giống mục đích đến của ông †a?
Hai người Niếp Hạo Thiên và Dạ Bắc Minh bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều toát ra ý chí chiến đấu cực mạnh.