Nói càng nhiều thì càng chột dạ, câu này quá phù hợp với Diên Hùng.
Hiện giờ, Diên Hùng cũng đã nhận ra ánh mắt nhiều người nhìn về phía mình thay đổi, không còn chờ mong, trái lại biến thành khinh thường và trào phúng.
Diên Hùng không thể nào chấp nhận được những ánh mắt ấy, không bao lâu trước đây hắn ta mới là người nổi bật nhất trong những người đeo huy chương bạch kim.
Vì sao từ khi Trần Trường An xuất hiện, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, hắn ta đã trở thành một kẻ đáng khinh bỉ và châm chọc trong mắt người khác?
“Trân Trường Anl”
“Ngươi chết đi cho ta!”
Diên Hùng tức giận gào lên, hắn ta dứt khoát thi triển Huyết Bạo để tăng thực lực của mình lên.
Nhưng lần này Trần Trường An không cho hắn ta cơ hội ấy, hắn đã biết được Huyết Bạo là gì, sao có thể cho Diên Hùng thời gian chuẩn bị?
Trần Trường An dùng ngón tay thay kiếm, nhân kiếm hợp nhất, nhằm về phía Diên Hùng.
Hắn ta vẫn chưa phát huy hoàn toàn Huyết Bạo, Trần Trường An đã tiến lại gần sát, làm cho Diên Hùng khiếp sợ và khó hiểu.
Tại sao?
Tại sao hắn lại ra tay nhanh như thế?
Tại sao tốc độ của hắn lại nhanh đến mức này?
Mình còn chưa hoàn toàn thi triển Huyết Bạo mà hắn đã đến trước mặt?
Rầm!
Một tiếng vang lớn, Diên Hùng bay ngược ra sau, cơ thể vẽ một đường vòng cung xinh đẹp trên không, từng luồng kiếm khí màu vàng bắn ra khỏi cơ thể hắn ta, cuối cùng cơ thể chia năm xẻ bảy, chết không toàn thây.
Giết người trong nháy mắt? Thế mà lại giết người trong nháy mắt?
Trần Trường An với tu vi Siêu Phàm Cảnh tầng thứ nhất giết Diên Hùng với tu vi Động Hư Cảnh tầng thứ bảy chỉ trong nháy mắt?
Thế này...
Kết quả trước mắt khiến tất cả mọi người trợn tròn mắt, có lẽ bọn họ đều nghĩ đến việc Trần Trường An sẽ thắng, nhưng không thể nào nghĩ đến việc Trần Trường An sẽ chiến thắng một cách áp đảo như vậy.
Đó chính là Diên Hùng, Diên Hùng tu vi cao cường đấy!
“Kiếp sau nhất định phải nhớ kỹ, với chiêu thức cần thời gian thi triển như thế này, không có ai sẽ chờ ngươi đâu”.
“Hoặc là thi triển trước, hoặc là không cần, bằng không ngươi sẽ chết rất thê thảm”.
Trần Trường An không phải kẻ ngu, không cần thiết phải chờ Diên Hùng thi triển xong Huyết Bạo rồi mới đánh, vốn dĩ trận đấu này không phải là trận đấu so tài hữu nghị, ở chiến trường huy chương chỉ có liều mạng ngươi sống ta chết.
Lúc này, người quản lý chiến trường huy chương kích động đến mức toàn thân run rẩy không ngừng.
“Trận đấu thứ một trăm, Trần Trường An... thắng!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!