Bạch Điển Quân vội vã lái xe đến chỗ đó rồi bước vào. Nhan Từ Khuynh ngồi một mình, tay lắc nhẹ ly rượu vang, gương mặt trầm mặc.
- Này, VỢ cậu sao rồi? Cô ấy khỏe hơn chưa? Có ai chăm sóc cô ấy chưa mà cậu ra đây ngồi thế này? Đừng bảo với tôi là cậu để cô ấy ở gần Liễu Nhi đấy nhé?
- Câu hỏi lắm thế? Vợ tôi hay VỢ cậu mà cậu quan tâm nhiều thế? - Nhan Từ Khuynh nhíu mày.
- Bạn thân của bảo bối nhà tôi thì tôi vẫn phải quan tâm chứ! - Bạch Điển Quân vừa rót rượu cho mình vừa nói.
- Không liên quan! - Nhan Từ Khuynh đặt mạnh ly rượu xuống bàn.
- Thôi nói đi! Sao hôm nay có nhã hứng rủ tôi ra đây ngồi vậy? - Thấy tình hình không ổn, Bạch Điển Quân liền đổi chủ đề.
- Cậu nói xem, bây giờ Tiểu Nhi về rồi, tôi phải làm sao? - Nhan Từ Khuynh lại tiếp tục rơi vào trầm mặc.
- Sao là sao? Tôi cũng nghe nói là Liễu Nhi đã về và đang ở nhà cậu đúng không? Tại sao không đưa cô ta về ở với bố mẹ cô ta ấy, đưa về nhà của Nhan thiếu phu nhân làm gì? - Bạch Điển Quân có chút bất mãn.
- Tiểu Nhi muốn ở đó...
- Thôi đi! Cậu từng tâm sự với tôi cậu đã yêu Họa Y rồi. Vậy bây giờ Liễu Nhi quay về cậu không dứt khoát với cô ta được sao?
- Đúng là bây giờ tôi rất yêu Họa Ý, rất muốn ở cạnh cô ấy nhưng Tiểu Nhi... tôi vẫn... tôi cần thời gian để giải quyết chuyện này...
- Sợ nói ra cô ta sẽ bị tổn thương chứ gì?
- Dù gì cô ấy mới quay về mà...
- Quay về thì đã sao? Mời quay về với cậu nhưng biết đâu cô ta đã về đây một thời gian rồi giờ mới đến tìm cậu hay có thể... cô ta vẫn ở đây suốt 6 năm?
- Ý cậu cho là Tiểu Nhi nói dối tôi?
- Tôi không biết cô ta đã nói những gì với cậu nhưng đó là suy nghĩ của tôi. Nếu có xúc phạm đến cô ta thì tôi xin lỗi!
Cả hai cùng rơi vào khoảng im lặng. Chỉ còn lại tiếng rượu được rót vào ly vang lên.
- Ban nãy... Vợ tôi có đòi ly hôn... - Nhan Từ Khuynh đột nhiên nói. Gương mặt lạnh bằng ấy thoảng chút buồn.
- Vậy càng tốt! Ly hôn có khi sẽ khiến cô ấy sống tốt hơn!
- Nhưng tôi không muốn...
Cả hai lại im lặng. Một lúc sau, Bạch Điển Quân lên tiếng:
- Cậu có thể kể cho tôi nghe Liễu Nhi đã nói gì với cậu được không?
- Được...
Mất một lúc Nhan Từ Khuynh mới kể xong. Bạch Điển Quân cũng im lặng một lúc mới lên tiếng:
- Giờ có khuyên cũng chưa chắc đã giúp được cậu. Tôi chỉ có thể nhắc cậu là hãy điều tra lại vụ đã xảy ra trước ngày cưới của hai người đi! Còn bây giờ đợi bao giờ Họa Y xuất viện thì tạm thời đưa cô ấy về nhà của bố mẹ cậu, dù gì cô ấy cũng hẹn bố mẹ cậu tháng sau họ về đúng không?
- Ừ... Có khi tôi sẽ làm vậy. Mà sao phải điều tra lại chuyện đó? Cậu nghi ngờ Tiểu Nhi?
- Thông minh có khác! Không giấu cậu, tôi đã nghi ngờ Liễu Nhi rất lâu rồi. Nhưng cứ nghĩ cô ta đã chết với lại sợ cậu còn nặng tay với Họa Y hơn nên tôi cũng chưa dám điều tra. Mà ít ra tôi có đoạn camera quay lại lúc hai người đó nói chuyện trước khi nó bị ai đó xóa. Nếu muốn xem thì bây giờ về tôi gửi cho cậu.
- Cũng được.
- Giờ về đi! Tôi cũng không thể đi lâu được đầu! Để Tiểu Ngọc ở nhà một mình tôi không an tâm.
- Cậu về trước đi, tôi ở đây thêm lúc nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!