Rầm
Hắn đẩy mạnh cánh cửa phòng tắm ra. Trước mặt hắn bây giờ là một cô gái xinh đẹp, tóc còn ước chứng tỏ cô mới tắm xong. Cô đang mặt trên người chiếc đầm ngủ màu trắng dài đến gối. Chiếc đầm được làm bằng tơ tằm nên rất thoáng mát, lại khá mỏng. Dưới ánh đèn phòng tắm có thể thấy rõ ba vòng đầy đặng của cô. Nhìn gương mặt cô hốt hoảng của cô tim hắn đập mạnh liên hồi.
" Anh.. anh làm cái gì ở đây vậy" hơi thở của cô vẫn khá gấp rút. Do tác dụng của xuân dược quá mạnh, có tắm qua nước lạnh cũng chỉ có thể giảm bớt đi phần nào nên cơ thể cô vẫn còn âm ẩm khó chịu.
Hắn không nói một lời, tiếng lại ôm lấy cô. Nhìn gương mặt ngây thơ của cô hắn không tài nào kìm chế nỗi nữa. Cuối đầu xuống, tay phải hắn nâng cằm cô lên, tay trái giữ ở gáy cô đặt môi mình phủ lên đôi môi mọng nước của cô. Cô hốt hoảng định đẩy hắn ra nhưng dường như cũng không đủ sức. Cô không muốn, không muốn lúng vào vũng lầy đó một lần nào nữa, nhưng cơ thể cô, trái tim cô lại không nghe theo lí trí. Rõ là số phận rồi. Có chạy trốn cỡ nào cũng không thể thoát khỏi số phận..
Hắn càng ôm cô chặt hơn, siết vào người mình. Lưỡi hắn luồn lách mơn trớn chui vào khoang miệng của cô mà làm càng, nhưng âm thanh chụt chụt vang lên không ngớt. Cơ thể càng ngày càng nóng bỏng mà run lên. Tay hắn từ phía gay, từ từ hạ xuống phần mông to tròn của cô mà xoa nắng, khiến cô run rẩy không thôi. Không phải là chưa từng làm lần nào, nhưng đời này đối với cô chính là lần đầu nên không tránh được những cảm giác lạ lẫm khi tiếp xúc da thịt.
" Ưmm.. Anh mau dừng.. dừng lại.." cô cô gắng thoát khỏi nụ hôn của hắn, mấp máy môi nói.
" Xin lỗi em, tôi..không thể" giọng hắn khàn đục vang lên bên tai cô. Dừng sao? Hắn cũng muốn lắm, nhưng không được rồi. Hắn không thể dừng lại được nữa.