Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Sau khi thanh toán xong, Mặc Tu Nhân xoay người lại, sau đó lạnh lùng đáp trả Sở Tuấn Thịnh: “Anh nên tự nói lời này với chính mình thì hơn!” Mặc Tu Nhân nói xong, anh lập tức cùng Cảnh Hạo Đông rời đi.

Ngay sau đó, sắc mặt của Sở Tuấn Thịnh trở nên thâm trầm: “Mặc Tu Nhân, cả hai chúng ta đều là đàn ông, đừng nên làm điều gì liên lụy đến Bạch Cẩm Sương, cô ấy không khéo léo như Tống Chí Nam! Cô ấy sẽ tổn thương!” Khi nghe được những lời này, Mặc Tu Nhân bất chợt dừng lại.

Sau đó, anh xoay người nhìn Sở Tuấn Thịnh: “Người mà sẽ khiến người khác tổn thương chính là anh, Sở Tuấn Thịnh, quản giáo em họ anh cho tốt, đừng để cô ta như con chó điên mà đi cắn người lung tung!” Sở Tĩnh Dao trừng lớn đôi mắt, như không thể tin được mà nhìn Mặc Tu Nhân.

Sắc mặt Sở Tuấn Thịnh trầm xuống: “Mặc Tu Nhân, không cần anh phải nói những điều này, tôi cũng biết tự quản giáo nó, nhưng thật lòng thì anh cũng nên chú ý đến hành vi của mình một chút, tôi cảnh cáo anh đừng đi quá giới hạn, Bạch Cẩm Sương và Tống Chí Nam không giống nhau, sẽ chẳng bao giờ trở thành bạn gái anh!” Nghe được những lời này, Cảnh Hạo Đông không khỏi nhếch môi chế giễu, đúng thật không phải bạn gái nữa, mà trở thành vợ người ta luôn rồi. Sở Tuấn Thịnh lạnh lão liếc mắt nhìn Cảnh Hạo Đông, Cảnh Hạo Đông cũng không nể nang gì mà nhìn lại.

Mặc Tu Nhân thấy Sở Tuấn Thịnh đem Bạch Cẩm Sương ra mà so sánh với Tổng Chí Nam, theo bản năng anh khẽ nhíu mày: “Sở Tuấn Thịnh, anh không có tư cách để dạy bảo tôi!” Mặc Tu Nhân nói xong, lập tức một mạch rời đi. Lửa giận trong lòng nổi lên, anh ta tức mình hô lớn: “Mặc Tu Nhân, lần này tôi sẽ không để anh đắc thẳng như Sáu năm trước nữa đâu” Bước chân Mặc Tu Nhân vẫn tiến về phía trước không ngừng, nhưng Cảnh Hạo Đông thì ngược lại, anh ta quay người ra sau nói: “Rác rưởi, anh đừng có mà suốt ngày một tiếng Mặc Tu Nhân, hai tiếng Mặc Tu Nhân như thế, trong nhà Tu Nhân của chúng tôi là nhất đấy, nhưng có thể so sánh được với người ngu ngốc như anh thì thể mạnh còn hơn nhiều lắm!” Sở Tuấn Thịnh tức đến xanh xẩm mặt mày, Cảnh Hạo Đông đã cùng Mặc Tu Nhân tiến ra tới cửa, nhưng anh ta vốn không có ý muốn đánh nhau với Cảnh Hạo Đông chỉ vì vài lời châm chọc trẻ con này.

Sau đó, anh ta xoay người nhìn thoáng qua Sở Tĩnh Dao, trực tiếp bỏ lại một câu: “Ngu ngốc!” rồi nghênh ngang sải bước rời đi. Bạch Cẩm Sương rất thông minh, cô có thể nhìn ra được rãng, Mặc Tu Nhân muốn giữ khoảng cách với cô trong chuyến công tác lần này. Khi trở lại khách sạn Bắc Uyên, cô trực tiếp đi về phòng ngủ, sau cố gắng tránh gặp mặt Mặc Tu Nhân hết mức có thể.

Kết quả, trở lại phòng không được bao lâu thì cô nghe tiếng đập cửa từ bên ngoài. Vừa mở cửa, cô ngay lập tức thấy Mặc Tu Nhân đang đứng ngây người trước mắt, dáng vẻ như thể đang muốn tiếp tục gõ cửa. Nét mặt Bạch Cẩm Sương thoáng qua vẻ kinh ngạc. Cô vốn tưởng rằng, Mặc Tu Nhân đến đây là để hỏi tội cô, dù sao khi vừa trở về Minh Thành, cô đã bắt đầu dây dưa không rõ cùng với Sở Tuấn Thịnh.

Ngay sau đó, cô lập tức mở miệng biện giải: “Ngài Mặc, chuyện ở phòng đánh bi-a Lam Nguyệt, tôi có thể giải thích!” Một tia sáng xẹt ngang qua con ngươi của Mặc Tu Nhân, nhưng khi nghĩ đến dáng vẻ trông vô cùng ngầu khi đang đánh bi-a của cô, anh cũng không ngăn lời cô nói, chỉ khẽ nói: “Ừm” Bạch Cẩm Sương nhanh chóng mở miệng giải thích: “Hôm nay, sở dĩ tôi chơi bi-a cùng anh ta là vì chúng tôi có bất bình từ trước, trước kia tôi có ra tay đánh Sở Tịnh Dao, anh ta tới là để đòi lại công bằng giúp Sở Tĩnh Dao, tôi chỉ có thể lựa chọn phương pháp giải quyết trong hòa bình! Nhưng tôi cũng không quên lời mà ngài Mặc đã căn dặn, là phải luôn giữ khoảng cách với anh ta!” Mặc Tu Nhân nhíu mày nhìn cô: “Quên nói với cô, lúc tôi thấy cô đánh bi-a, tôi không cảm thấy cô đang giữ khoảng cách với anh tai” Bạch Cẩm Sương khẽ nhíu mày: “Nếu lúc đó tôi không chơi bi-a cùng anh ta, anh ta sẽ không để tôi đi, tôi vốn muốn sớm kết thúc trò chơi để ra về, ngài Mặc không nhìn thấy điều đó sao?” Không rõ cảm xúc của Mặc Tu Nhân là vui hay giận, nhưng trong ánh mắt anh lại chỉ ánh lên sự ảm đạm mà không nói gì.

Bạch Cấm Sương không nhịn được, cô lại lần nữa mở miệng: “Lẽ nào ngài Mặc thật sự muốn tôi cùng anh ta đánh nhau sao?” Mặc Tu Nhân không ngờ rằng cô sẽ nói như vậy. Vẻ mặt anh cũng vì thế mà có chút kinh ngạc: “Cô còn có thể đánh nhau ư?” Bạch Cẩm Sương theo bản năng lắc đầu: “Không thể!” Vừa dứt lời thì điện thoại của Mặc Tu Nhân chợt vang lên một tiếng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!