Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Khuôn mặt điển trai của Mặc Tu Nhân hơi trầm xuống. Dù sao cũng đã đăng ký kết hôn, vậy sao cô lại nói là đang ở nhờ nhà người khác? Cậu ta đối xử với Bạch Cẩm Sương không tốt sao? Nên mới khiến cô cẩn trọng như vậy.

Cảnh Hạo Đông chớp mắt, vô thức nhìn về phía Mặc Tu Nhân, vẻ mặt giêu cợt, như muốn hỏi lại, sao cậu lại đối xử không tốt với Bạch Cẩm Sương người ta thế.

Mặc Tu Nhân nhìn anh ta một cái, khẽ lắc đầu, tỏ ý anh ta đừng bắt chuyện.

Lâm Kim Thư biết chuyện đăng ký kết hôn của Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân, cô cũng hiểu ý tứ trong lời nói của Bạch Cẩm Sương.

Cô biết Bạch Cẩm Sương thích mèo, trước đây ở nhà họ Bạch, Bạch Linh Lan bị dị ứng với lông động vật nên Bạch Cao Minh không cho cô nuôi.

Cô mở miệng nói: “Cẩm Sương, nuôi nó ở nhà tớ đi, đợi đến khi cậu có chỗ ở cố định rôi sang đem nó về nhé”

Bạch Cẩm Sương ngẩng đầu nhìn Lâm Kim Thư ở bên cạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm cánh tay cô ấy: “Cậu còn đang bị thương kìa, sẽ không tiện chăm sóc nó đâu!” Vân Thành Nam rất đúng lúc nói: “Hay nuôi nó ở chỗ tôi đi, sau này nếu muốn em cứ sang đưa nó về!” Bạch Cẩm Sương có chút xấu hổ, quay đầu nhìn Vân Thành Nam: “Sao làm vậy được chứ…”

Lời suy nghĩ của cô mắc kẹt trong cổ họng, cô thấy cách phía sau Vân Thành Nam không xa, Mặc Tu Nhân đang đứng cùng Cảnh Hạo Đông.

Một người thì vô cảm, một người thì khôi hài, không biết họ đã ở đây bao lâu, sau đó lại thấy nói mấy câu nữa.

Vân Thành Nam thấy Bạch Cẩm Sương là lạ, vô thức quay lại phía sau.

Khi Bạch Cẩm Sương nhìn thấy Mặc Tu Nhân, cô ngay lập tức hiểu ra, Mặc Cảnh Tu và Cảnh Hạo Đông chính là người gửi mấy món ăn được thanh toán trước lúc nãy. Cô ngạc nhiên đến mức quên hỏi mọi người, buột miệng hỏi thẳng: “Người trong phòng bao lúc nãy là các anh!” Cảnh Hạo Đông mỉm cười, ngầm thừa nhận.

Bạch Cẩm Sương buồn bực nhìn Lâm Kim Thư một cái: “Không phải cậu nói đây là khách hàng của cậu sao?” Cảnh Hạo Đông bật cười: “Kim Thư, tôi trở thành khách hàng của em khi nào vậy? Sao tôi lại không biết vậy nhỉ?” Lâm Kim Thư trừng mắt, vẻ mặt khó coi, hiển nhiên bây giờ cô không muốn nói nhảm với anh ta: “Tôi sẽ trả lại tiên bữa ăn cho anh!” Ánh mắt Bạch Cẩm Sương lóe lên, cô đứng lên: “Cảm ơn anh Mộ và anh Cảnh đã giúp thanh toán! Bây giờ các anh phải đi rồi à?” Bạch Cẩm Sương nghĩ, bây giờ họ đi ra đây, nhất định là vì họ phải rời đi.

Chỉ cần họ nói đúng, thì cô có thể nói là đi thong thả không tiễn. Một khi hai người họ rời đi, thì cô sẽ có thể yên tâm xử lý con mèo trắng nhỏ bị thương này rồi.

Kết quả, cô vừa hỏi xong, Mặc Tu Nhân liên tiến lên một bước, nhìn về phía sau cô: “Con mèo này bị thương sao?” Vẻ mặt của Bạch Cẩm Sương đanh lại, cô không hiểu Mặc Tu Nhân có ý gì, nói thật: “Nó bị thương ở chân!” Mặc Tu Nhân trực tiếp đi ngang qua Bạch Cẩm Sương, trong ánh mắt kinh ngạc của cô, anh nhặt con mèo con yếu ớt từ trong bụi cỏ lên, xoa đầu nó: “Thật đáng thương!” Bạch Cẩm Sương có chút không thể tin được Mặc Tu Nhân như vậy mà thực sự sẽ ôm một con mèo con, hơn nữa rõ ràng là con mèo đã đi lạc từ lâu, trên người nó bẩn vô cùng.

Giọng cô có chút khô khốc: “Mặc tổng, anh sao vậy… Mặc Tu Nhân lạnh lùng nhìn cô một cái: “Tôi phải đưa nó đi chữa vết thương, em có vấn đề gì không?” Bạch Cảnh Sương nhanh chóng lắc đầu: “Tôi không có, chỉ là, anh … anh muốn nuôi nó sao?” Mặc Tu Nhân nhìn Bạch Cẩm Sương: “Nếu tôi đã đưa nó đi chữa trị, đương nhiên là tôi phải nuôi nó rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!