Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Đầu dây điện thoại kia chợt không có tiếng nói nào cả, Bạch Cẩm Sương tiếp tục nói: “Chính là người mà cậu vẫn luôn nghĩ đến, nói đến là thay đổi sắc mặt, đàn anh Lâm!”

Bạch Cẩm Sương vừa nói dứt lời thì đã lập tức nghe được một tiếng la “A”

chói tai.

Đầu dây bên Lâm Kim Thư truyền tới tiếng vật nặng gì đó rơi xuống đất, hơn nữa hình như là còn liên tục va đập phải khá nhiều thứ.

Bạch Cẩm Sương có chút hoảng sợ: “Lâm Kim Thư, cậu sao thế?”

Qua một lúc lâu, cô mới nghe được giọng nói run rẩy vì đau của Lâm Kim Thư: “Cẩm Sương…

Vừa nãy tớ không đứng vững, nên té từ trên cầu thang xuống!”

Sắc mặt của Bạch Cẩm Sương dần trở nên nhợt nhạt rồi tái mét: “Cậu chờ tớ, bây giờ tớ gọi 120, tớ sẽ tới chỗ cậu ngay lập tức!”

Trái tim của Bạch Cẩm Sương đập mạnh liên hồi, Lâm Kim Thư đang ở một mình, cũng không biết cô ấy bị té thành ra sao rồi nữa.

Bạch Cẩm Sương không ngừng tự trách bản thân, cô biết Vân Thanh Tuấn có ảnh hưởng lớn với Lâm Kim Thư, cô không nên tùy tiện nói cho cô ấy nghe như vậy.

Bạch Cẩm Sương gọi 120, sau đó cô vội vàng xin công ty cho nghỉ phép, rồi chạy thẳng tới chỗ bệnh viện.

Ở bên chỗ Lâm Kim Thư, cô ấy đang nẫm ở dưới đất một mình, cả người cô ấy đau gần chết nhưng cô ấy vẫn cười ngây ngô.

Rốt cuộc cũng tìm thấy anh ta, Cẩm Sương không thể nào lấy chuyện này ra để đùa giỡn với cô ấy được, cô nói gặp được anh ta thì chắc chắn một trăm phần trăm là đã gặp anh ta.

Lâm Kim Thư nghĩ đến việc bản thân vừa nghe được tin tức ấy, trong khoảnh khắc đó cả đầu óc của cô ấy dường như trở nên trống rỗng, cô ấy bước xuống cầu thang một cách lơ đễnh, kết quả là không đạp đúng bậc thang nên đã trực tiếp ngã xuống.

Rõ ràng là vừa trải qua một sự việc nguy hiểm như vậy, cô ấy không những không thấy sợ hãi sau tai nạn đó, mà bây giờ cô ấy còn cảm thấy vui vẻ đến mức chỉ muốn khóc.

Khi Bạch Cẩm Sương chạy đến bệnh viện, Lâm Kim Thư đã được đưa vào phòng cấp cứu Tống Chí Nam.

Bạch Cẩm Sương đứng chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu, lúc này cô giống như một con kiến đang ở trên chảo nóng vậy, lo lảng không thôi.

Một tiếng sau, cuối cùng Lâm Kim Thư cũng được đẩy ra từ trong phòng phẫu thuật.

Bác sĩ cho với Bạch Cẩm Sương, chân của Lâm Kim Thư bị trầy xước nghiêm trọng, não bị chấn động nhẹ, gãy xương cánh tay trái, còn lại thì không có vấn đề gì to tát.

Lúc này Bạch Cẩm Sương mới thở phào nhẹ nhõm, y tá đưa Lâm Kim Thư vào trong phòng bệnh, Bạch Cẩm Sương vội vàng đi theo sau.

Một cánh tay của Lâm Kim Thư đã được cố định bởi thạch cao, khi cô ấy nhìn thấy Bạch Cẩm Sương đi vào phòng thì đôi mắt của cô ấy lập tức sáng lên.

Trong suốt ba năm Vân Thanh Tuấn rời đi, Bạch Cẩm Sương chưa từng thấy ánh mắt của Lâm Kim Thư tỏa ra sáng ngời như vậy.

Cô đành thở dài ở trong lòng, sau đó cô nghe thấy Lâm Kim Thư hỏi: “Cẩm Sương, cậu gặp anh ấy rồi phải không?”

Thấy dáng vẻ sốt ruột của Lâm Kim Thự, Bạch Cẩm Sương gật đầu một cái: “Ừ, tớ đã gặp được anh ấy!”

“Bây giờ anh ấy đang ở đâu thế, tớ muốn gặp anh ấy!”

Dáng vẻ của Lâm Kim Thư trông nôn nóng đến mức hận không thể xuất viện ngay lập tức để đi tìm Vân Thanh Tuấn.

Bạch Cẩm Sương nhìn cô ấy với vẻ mặt tức giận: “Bác sĩ nói mặc dù cậu chỉ gãy cánh tay trái, nhưng cậu vẫn còn cần nằm ở bệnh viện quan sát hai ngày, cậu an phận đợi ở bệnh viện một chút không được sao?”

Lâm Kim Thư tỏ vẻ đáng thương mà nhìn cô, trên khuôn mặt hơi lạnh lùng của cô ấy hiện lên một chút buồn bã: “Nhưng mà tớ cũng đã chờ anh ấy suốt ba năm, nghe cậu nói gặp được anh ấy rồi, sao tớ có thể an phận ngồi đợi ở chỗ này chứ!”

Bạch Cẩm Sương ngồi xuống bên giường bệnh: ”

Cậu bình tĩnh một chút, nghe tớ nói này, hiện tại anh ấy không tên là Vân Thanh Tuấn, mà đổi tên thành Lâm Thanh Tuấn rồi, còn nữa, cậu không cần sợ sau này sẽ không gặp được anh ấy nữa, bây giờ anh ấy đã là cấp trên trực tiếp làm việc với tớ, việc cậu xảy ra chuyện, tớ sẽ nói cho anh ấy để anh ấy chủ động tới tìm cậu, thế nào?”

Khỏe mắt của Lâm Kim Thư nhanh chóng ươn ướt: “Có thật không?”

Lâm Thanh Tuấn tốt nghiệp đại học xong đã không còn thấy tăm hơi đâu, suốt ba năm qua, cô ấy vẫn luôn ôm hy vọng xa vời là có thế tìm được anh ta, cô ấy cũng chưa từng nghĩ đến việc anh ta sẽ chủ động xuất hiện ở trước mặt cô ấy.

Bạch Cẩm Sương gật đầu một cái: “Ừ, thật, bây giờ anh ấy đã gặp tớ, cũng không cần thiết phải tiếp tục né tránh nữa! Vả lại, năm đó anh ta đột nhiên lặng lẽ đi biệt tích rồi đổi họ, chắc hẳn là có liên quan tới nhà anh ấy, buổi sáng tớ có hỏi đôi câu, anh ấy không hề nghĩ như thế nào thì nói thế đấy, đến lúc đó, cậu chú ý một chút, đừng hỏi anh ấy quá nhiều!”

Lâm Kim Thư gật đầu lia lịa: “Ừ, chỉ cần anh ấy có thể tới, bảo tớ không nói lời nào cũng được!”

Bạch Cẩm Sương nhìn Lâm Kim Thự, cảm thấy rất đau lòng, vì thích một người mà Lâm Kim Thư trở nên không còn giống với chính cô ấy nữa! Lúc cô mới quen Lâm Kim Thư, Lâm Kim Thư vẫn luôn giữ bộ mặt lạnh lùng, không biểu cảm.

Nhưng kể từ khi có sự xuất hiện của Vân Thanh Tuấn, tâm tư của cô ấy dường như trở nên phức tạp, cũng không còn là Lâm Kim Thư lạnh lùng, bình tĩnh như trước kia nữa.

Vân Thanh Tuấn cứ như là khắc tinh của cô ấy vậy, kéo theo biết bao nhiêu tâm tư tình cảm của cô ấy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!