Chương 27 Người phụ nữ ác độc rắn rết
Vân Yến nghe người của bộ phận thiết kế bàn tán, trong lòng không nhịn được tức giận bất bình, đám người này thật xấu, đều không tốt bằng Bạch Cẩm Sương.
Chỗ cầu thang, Bạch Cẩm Sương nghe điện thoại, vẻ mặt không chút thay đổi mở miệng: “Alol Ông có chuyện gì sao?”
Bạch Cao Minh hừ lạnh: “Sao thế? Bây giờ ngay cả bố cũng không gọi à?”
Bạch Cẩm Sương nghe thấy giọng ông ta, trái tim vô cùng băng giá, cô châm chọc mở miệng: “Có người bố nào bỏ thuốc con gái, tặng con gái cho người khác không?”
Bạch Cao Minh nghẹn họng, nghĩ tới chuyện ngày hôm qua, vẻ mặt ông ta bất ngờ: “Cẩm Sương, rốt cuộc con và Mặc Tu Nhân có quan hệ gi”
“Chuyện này có liên quan gì với ông?”
Giọng nói của Bạch Cẩm Sương rất lạnh nhạt.
“Vậy con không sợ bố ra tay với công ty của cậu con sao?”
Giọng điệu của Bạch Cao Minh tràn ngập ý uy hiếp.
Bạch Cẩm Sương cười nhạo một tiếng: “Chỉ cân ông đấu lại được Mặc Tu Nhân, thì tùy ý!”
Bạch Cao Minh im lặng hai giây mới nói: “Xem ra những lời Mặc Tu Nhân nói tối qua là thật, hai người kết hôn rồi hả?”
Sắc mặt Bạch Cẩm Sương âm trầm không nói lời nào, Bạch Cao Minh không tiếp tục dây dưa chuyện này: “Được rồi, chúng ta nói chuyện khác đi, về chuyện con khởi tố Linh Lan, bây giờ nên rút đơn kiện thôi!”
Giọng điệu của Bạch Cao Minh nằm chắc, giống như Bạch Cẩm Sương sẽ ngoan ngoãn rút đơn kiện về.
Trong lòng Bạch Cẩm Sương cũng hơi hoảng sợ: “Vì sao tôi phải rút đơn kiện, cô ta sao chép tác phẩm của tôi, chẳng lẽ không nên chịu trừng phạt sao?”
Bạch Cao Minh khinh thường nói: “Vậy con cảm thấy đám cư dân mạng sẽ nghĩ như vậy sao? Hay là con cảm thấy, Mặc Tu Nhân sẽ giúp được con? Cho dù cậu ta lợi hại tới mấy, cũng không thay đổi được ý nghĩ của nhiều cư dân mạng như vậy đâu.”
Bạch Cấm Sương cảm thấy ghê tởm môi khẽ run run, nằm chặt lấy di động.
Bạch Cao Minh vẫn còn đang nói: “Con cũng đừng hi vọng Mặc Tu Nhân có thể giúp được con, nói thật cho con biết, Linh Lan bị ép tự sát, cho dù con kiện thắng con bé thì có thể làm gì chứ? Cùng lắm là khiến mọi người cảm thấy con máu lạnh vô tình mà thôi, hơn nữa nếu con không rút đơn kiện, chỉ cần con thẳng, lúc ấy bố sẽ để lộ ra chuyện con kết hôn với Mặc Tu Nhân, mọi người sẽ lại nghĩ thế nào, sẽ chỉ cảm thấy con đang ỷ thế hiếp người!”
Bạch Cẩm Sương tức giận tới mức phổi đều đau: “Ông không sợ tôi đăng những lời ông nói lên mạng sao?”
Bạch Cao Minh không thèm để ý: “Con đăng đi, chuyện này có thể nói lên cái gì chứ, bố chỉ muốn khuyên con rút đơn kiện thôi, đứng ở góc độ của một người bố, để hai chị em các con làm hòa với nhau mà thôi, con cảm thấy cư dân mạng sẽ đứng về phía con sao?”
“Còn nữa, con đừng tưởng rằng chỉ có con ghi âm, bố cũng có ghi âm, những lời này hoàn toàn có thể chứng minh con kết hôn với Mặc Tu Nhân, nếu con không muốn rơi vào thanh danh ỷ thế hiếp người, tốt nhất là nên suy nghĩ cho kỹ!”
Bạch Cao Minh không chỉ thanh minh cho ông ta, trái lại còn uy hiếp Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương không nghĩ tới, Bạch Cao.
Minh hoàn toàn đứng bên Bạch Linh Lan.
Vẻ mặt cô âm trầm cúp điện thoại.
Chuyện cô kết hôn với Mặc Tu Nhân không phải là không thể để lộ, mà là bây giờ không đượ!
c Bởi vìBạch Linh Lan mới tự sát, mọi người đang đồng tình cô ta, nếu lại để lộ chuyện này, mọi người chắc chắn sẽ cảm thấy cô ỷ thế hiếp người!
Cùng một thời gian, bệnh viện.
Bạch Linh Lan nhận được điện thoại của Trịnh Hoài Thanh.
“Bạch Linh Lan, con tiện nhân này, vậy mà cô hắt hết nước bẩn lên người tôi!”
Bạch Linh Lan khế đảo mắt, nhìn móng tay mới sơn, mở miệng nói: “Hiện giờ thanh danh của anh đã thối nát lắm rồi, cũng không quan tâm chút nước bẩn tí tẹo này đâu, hơn nữa không phải chúng ta là vợ chồng à? Anh chia sẻ một chút thì có sao!”
“Ly hôn, bây giờ tôi muốn ly hôn với cô, cô đúng là người phụ nữ độc ác rắn rết!”
“Ồ!” Bạch Linh Lan cười nhạo một tiếng: “Tôi là người phụ nữ độc ác rắn rết, vậy anh là cái gì?
Vừa mới gặp chuyện không may, đã muốn đá văng tôi đi, người vô tình vô nghĩa như anh, tôi tự nhận mình lòng dạ độc ác, nếu không thì sao xứng đôi với anh?”
Trịnh Hoài Thanh tức giận: đợi đó cho tôi, tôi sẽ không để cô có trái cây ngon để ăn, không phải là cô thích giả làm đóa hoa sen trắng thuần khiết à? Tôi sẽ để cho mọi người nhìn xem, rốt cuộc là cô có bộ mặt như thế nào?”
Trái tim Bạch Linh Lan thấp thỏm, cô ta và Trịnh Hoài Thanh ở bên nhau hai năm, không có khả năng không để lại gì.
Nhỡ đâu Trịnh Hoài Thanh lên mạng cắn ngược một cái, không phải kế hoạch của cô ta sẽ ngâm nước nóng sao?
Đôi mắt cô ta lóe sáng, vội vàng ấm ức khịt mũi, thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ: “Hoài Thanh, em thực sự không có biện pháp nào.
mà, Bạch Cẩm Sương kết hôn với Mặc Tu Nhân, hiện giờ chị ta ỷ vào Mặc Tu Nhân, muốn giết chết em rất dễ dàng, em cũng không muốn hắt nước.
bẩn lên người anh đâu, nhưng mà chị ta muốn kiện em, em thật sự bị chị ta ép tới đường cùng, nếu không sao em có thể tự sát!”
Sau khi Bạch Linh Lan nói xong, giọng nói đều mang theo nức nở.
Trịnh Hoài Thanh trực tiếp sững sờ tại chỗ: “Cô nói cái gì? Bạch Cẩm Sương kết hôn với Mặc Tu Nhân rồi hả? Cô đang nói mớ đúng không?”