Sau khi Mặc Tu Nhân nghe xong, cũng hiểu được đại khái ý nói của Lâm Kim Thư rồi. Cho dù anh không hiểu cũng biết điều này rất khó thao tác, trong mắt anh thể hiện sự kính phục nhiều hơn: “Cái này cần kỹ thuật máy vi tính rất cao đúng không?”
Cảnh Hạo Đông huyên thuyên: “Lợi hại đến thế thật sao?”
Mặc Tu Nhân lạnh lùng nhìn sang Cảnh Hạo Đông, Cảnh Hạo Đông không vừa ÿ, nhìn chằm chằm Lâm Kim Thư.
Lâm Kim Thư bình tĩnh lên tiếng: “Chuyện nhỏ!” Cảnh Hạo Đông vội bước lên trước, cố gắng tìm sự tồn tại cho bản thân anh ta: “Cám ơn cô đã giúp đỡ, Thư Thư”
Lâm Kim Thư mặc nhiên quay người: “Làm xong xuôi hết rồi cảm ơn cũng không muộn, vả lại, cũng không cân cám ơn tôi, tôi chỉ đang giúp Cẩm Sương trả ân nghĩa thôi.” Cảnh Hạo Đông vẻ mặt ngẩn ngơ nhìn về phía Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương có chút ngượng ngùng lên tiếng giải thích: “Trước đây ngài Mặc giúp tôi lấy lại thư của mẹ tôi, tôi nợ anh ấy một ân nghĩa ”
Cảnh Hạo Đông phút chốc thấu hiếu, tỏ vẻ đồng cảm nhìn về phía Mặc Tu Nhân. Thì ra, anh và vợ anh, đến hiện tại vẫn duy trì mối quan hệ cần phân biệt rạch ròi về những món nợ ân nghĩa nhân tình à! Chả trách sao anh thấy bực bội rồi bắt đầu hút thuốc. Chậc chậc… có chút đáng thương cho người anh em tốt! Không khí xung quanh Mặc Tu Nhân phút chốc lạnh lùng hẳn.
Anh nhìn Bạch Cẩm Sương một hồi lâu, đưa mắt vượt qua Cảnh Hạo Đông, nói với Lâm Kim Thư: “Cô Lâm, cô thao tác trên máy vi tính của Cảnh Hạo Đông đi. Tính năng máy vi tính của cậu ta cao hơn nhiêu.”
Đột nhiên Bạch Cẩm Sương có chút buồn bã, dường như Mặc Tu Nhân… lại đang không vui nữa thì phải! Trái tim đàn ông, như kim mò đáy bể! Cô quả thật càng ngày cảng không thấu hiểu nổi.
Lâm Kim Thư đi vào văn phòng của Cảnh Hạo Đông, mở máy vi tính anh ta lên, máy vi tính vừa khởi động lên, đôi mắt Lâm Kim Thư liên trùng xuống.
Cô ngước mắt nhìn Cảnh Hạo Đông: “Người nào từng chạm vào máy vi tính của anh vậy?”
“Hả?” Cảnh Hạo Đông ngớ người: “Cái gì?”
Lâm Kim Thư cũng không nói thêm gì, trực tiếp đi thẳng vấn đề: “Máy vi tính của anh, đã bị người khác cài đặt vi rút, còn là dùng trực tiếp USB cài vào, chỉ có thể là người thân cận với anh mới làm được điều đó, điều tra kỹ càng vào đi! Nếu không, anh nghĩ hacker có thể dễ dàng xâm nhập vào máy vi tính, lấy cắp mã nguồn, khiến cho tất cả các máy vi tính đều dừng hoạt động được hay sao? Nếu không có con vi rút này thì dựa vào kỹ thuật của đối phương, chắc chắn không làm được.”
Sắc mặt Cảnh Hạo Đông kinh ngạc. Ánh mắt Mặc Tu Nhân lóe sáng, cao thủ ra tay là biết ngay có hay không! Lâm Kim Thư đích thực là cao thủ cấp đại thần, xem ra việc lần này, cô có thể xử lý! Chỉ là bên cạnh Cảnh Hạo Đông… chắc chắn có nội gián!
Mặc Tu Nhân nhìn Cảnh Hạo Đông, giọng điệu trầm trầm: “Điều tra ngay! Người nào đã từng chạm vào máy vi tính của cậu đều liệt vào danh sách điều tra!”
Cảnh Hạo Động nghiêm nghị gật đầu: “Bây giờ tôi cho người đi điều tra ngay!”
Mặc Tu Nhân chau mày: “Đích thân cậu đi không được sao?”
Cảnh Hạo Đông hạ thấp giọng, đặt tay lên trái tim bé nhỏ của anh ta, quay đầu nói nhỏ bên tai Mặc Tu Nhân: “Trời ạI Thư Thư nhà tôi thật đỉnh, siêu ngầu lắm luôn, tôi phải ở lại theo dõi toàn bộ quá trình, không thể bỏ qua một phút một giây nào!” Mặc Tu Nhân cạn lời, dù sao sau khi kết thúc rồi điều tra cũng không ảnh hưởng gì, anh cũng lười không buồn nói.
Bạch Cẩm Sương ngôi một bên trên sofa, cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của bản thân, không muốn chọc giận ngài Mặc có tính tình nắng mưa này.
Lâm Kim Thư vừa định truy đuổi theo tung tích của hacker, không ngờ đối phương đột nhiên tự dâng mình đến tận cửa để khiêu khích. Lâm Kim Thư cũng hiểu được tâm tư của đối phương, trong mấy tình trạng thông thường, loại hacker đỉnh cao này thường rất kiêu ngạo, không thèm đếm xỉa mấy vụ làm ăn tâm thường. Đương nhiên rồi, họ kiêu ngạo cũng vì nghĩ rằng người bình thường không đối phó được họ, giống như việc tùy ý khống chế máy vi tính trong công ty của Cảnh Hạo Đông, giống như ra vào nơi chốn không người vậy.
Chỉ tiếc là, hản ta lần này gặp phải Lâm Kim Thư! Ánh mắt Lâm Kim Thư sắc bén, ngón tay thon dài phút chốc gõ như bay trên bàn phím.
Cảnh Hạo Đông dường như không thể thấy được ngón tay của Lâm Kim Thư, anh chỉ cảm thấy cô thực sự quá lợi hại. Anh ta cũng không biết là bản thân anh ta từ khi nào lại có đam mê về bàn tay nữa, nhìn đôi tay của Lâm Kim Thư mà anh ta thèm nhỏ dãi.
Lâm Kim Thư đối với năng lực của đối phương, cũng có dự tính từ lúc ban đầu rồi, chỉ là một hacker nhỏ, khoe khoang tự phụ, khó trách sao chảnh chọe như thế, còn dám đến nữa sao? Tiếc là vận may của hắn ta không tốt, gặp phải cô, cô sẽ dạy dỗ hẳn ta biết cách làm người! Thần sắc Lâm Kim Thư căng thẳng, từng bước áp đảo, vô số những chữ cái tiếng Anh nhấp nháy trên màn hình máy vi tính, tuy Cảnh Hạo Đông nhìn không hiểu nhưng thật lòng cảm thấy lợi hại tột độ.
Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt của Lâm Kim Thư, ánh mắt anh ta thêm phần nồng nhiệt mà ngay cả anh ta cũng không hề hay biết. Tốc độ của Lâm Kim Thư rất nhanh, chưa đầy hai phút, đã công kích đối phương đến mức không còn vực dậy được.
Đây chính là giao đấu giữa cao thủ cấp đại thần, chỉ tiếc là cả ba người có mặt tại đây đều là người ngoài ngành.
Không ai nhìn hiểu được nhưng họ đều nhận biết được là Lâm Kim Thử đã thắng! Vì Lâm Kim Thư trực tiếp khống chế lên máy camera của đối phương, đối phương mặc nguyên bộ đồ đen, chẳng qua chỉ là một cậu nhóc chừng hai mươi mấy tuổi đầu, Lâm Kim Thư đánh trực tiếp vài chữ lên thẳng màn hình máy vi tính.
“Cậu là ai? Người nào đã sai khiến cậu?” Trong camera, cậu nhóc rõ ràng đã thua nhưng đôi mắt lại phát sáng thần kỳ: “Cô là cao thủ nào vậy? Chắc chắn cô đặc biệt lợi hại, đúng không?” “Đừng nhiều lời, trả lời câu hỏi của tôi, nếu không tôi gọi cảnh sát đến bắt cậu ngay lập tức!” Cậu nhóc nghe những lời này xong có vẻ buồn: “Đừng như thế mà, khó khăn lắm mới gặp được cao thủ, cô nể mặt rồi nói tên cho tôi biết được không! Tôi chắc chắn sẽ trả lời hết tất cả các câu hỏi của côi” “Tôi là LXI” Cậu nhóc cứng người, bỗng chốc trừng to đôi mắt: “Là hacker thân bí đỉnh của đỉnh, thiếu nữ thiên tài có biệt danh LX ư?” Cảnh Hạo Đông thấy khó hiểu, không kiếm được nhìn Bạch Cẩm Sương, hạ thấp giọng nói: “Thư Thư rất lợi hại hả?” Bạch Cấm Sương có lòng tốt giải thích cho anh ta một câu: “Những năm gần đây, cô ấy khó gặp được đối thủ.”
Sau khi Bạch Cẩm Sương dứt lời, kéo cửa bước ra ngoài tìm nhà vệ sinh.
Cảnh Hạo Đông nhìn Lâm Kim Thư, sùng bái đến không biết diễn tả thế nào nữa. Thần sắc của Mặc Tu Nhân cũng có chút động lòng, anh thật sự không ngờ rằng một nhân tài như vậy, lại chỉ làm công việc bảo dưỡng máy vi tính và hệ thống thuộc.
phòng tin tức kỹ thuật trong công ty bọn anh. Thần sắc Lâm Kim Thư lạnh lùng đánh chữ. “Cậu nhiều lời thật đấy!” Cậu nhóc bỗng cười phá lên: “Có thể thua dưới tay LX, tôi tâm phục khẩu phục! Chấp nhận thua cuộc!” “Trả lời câu hỏi của tôi ngay!” Cậu nhóc càng cười vui vẻ hơn nữa: “Biệt danh của tôi là X, vì tôi cực kỳ sùng bái cô nên mới dùng biệt danh này đó, có phải rất ngầu không?” “Sự nhẫn nại của tôi không còn nhiều nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!