Chương 85:
“Vậy để tôi quyết định được chứ?” Trần Viễn cười, rất nhanh đã chọn xong món.
Bà Trần ngồi bên cạnh nói: “Tiểu Ân nhà chị năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”
“20” Mẹ Đàm nói.
Đàm Tiểu Ân lặng lẽ uống nước, nghe lời mẹ mình nói ra cũng lười phản bác lại.
Bà Trần nói: “không học đại học sao?”
Rõ ràng có thể thấy bà ta có chút ghét bỏ cô.
Bà Đàm là một người khá sĩ diện nên không nói ra chuyện vì gả Đàm Tiểu Ân ra ngoài nên không cho cô đi học đại học, mới nói: “Thành tích học tập của nó không được tốt, nên không muốn đi học nữa.”
truyện được up trên
“…” Đàm Tiểu Ân liếc nhìn bà Đàm, không biết phải nói gì luôn.
“Trần Viễn nhà tôi tốt nghiệp 985*, ở đơn vị làm việc được rất nhiều cô gái yêu mến nha!” bà Trần tự hào nói.
*985*Các trường đại học top đầu
Bà Đàm tuy không biết 985 là gì nhưng cũng lấy lòng nói: “Thật tài giỏi! Nếu Tiểu Ân cũng tài giỏi như vậy thì hay biết mấy.”
Đàm Tiểu Ân nhìn khổng nổi nữa, không phải cô cũng thi được 985 hay sao chứ?
Tiếc là bà Đàm trước nay không hiểu gì về thứ này. Bà chỉ vì nịnh nọt nên mới khen Trần Viễn mà thôi.
Nhìn dáng vẻ của mẹ mình, hình như rất vừa lòng đối với Trần Viễn?
Một mực không lên tiếng cuối cùng Đàm Tiểu Ân không nhịn được mở miệng nói: “ Theo lý thì điều kiện tốt như vậy, lại có nhiều cô gái theo hâm mộ đến vậy thì nên sớm đã kết hôn rồi! Còn cần đi xem mắt hay sao?”
Bà Trần cứng đờ người, cảm thấy lời nói của Đàm Tiểu Ân giống như đang khiêu khích vậy? Câu nói này khiến bà rất mất mặt.
Trần Viễn cười nói: “trước giờ lo làm việc nên không để ý đến việc kết hôn.”
“Vậy công việc rất bận đúng không?”
“Không bận lắm, ở đơn vị công tác, mỗi ngày 9 giờ làm 5 giờ tan tầm, còn được nghỉ hai ngày cuối tuần.”
Mẹ Đàm nói: “đơn vị công tác không tệ, công việc thì ổn định, tiền lương cũng khá! Nghe nói đơn vị này mỗi tuần được nghỉ hai ngày mà tiền lương còn được hơn 14 triệu nữa.
Mẹ Đàm làm việc trong tiệm lẩu, mỗi tháng chỉ được nghỉ hai ngày, lúc quán bận rộn thì liền hai ngày nghỉ cũng không còn, lượng lậu chỉ được hơn 6 triệu đồng. Cho nên đối với bà mà nói, làm việc nhẹ nhõm mà tiền lương được hơn 14 triệu thì đã rất khá rồi.
Trần Viễn cười cười: “Cũng may, mỗi tháng còn được tiền trợ cấp cũng được 25, 26 triệu. Ui, không thể so sánh với mấy người buôn bán được…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!