Chương 83:
Trưa ngày thứ hai, lúc Đàm Tiểu Ân bước đến nhà hàng thì Đàm Thanh Đức đã đến rồi.
Cô vốn nghĩ rằng, nhiều nhất là có thể thấy Đàm Thanh Đức và bạn bè trong đội của nó, ai ngờ….bạn của Đàm Thanh Đức thì không gặp, ngược lại là gặp được mẹ cô.
Thấy Mẹ Đàm, Đàm Tiểu Ân cau mày liền xoay người định bước đi, nhưng lại nhớ đến việc nhà họ Âu nên đành ở lại.
Tuy nhiên, trong lòng cô khá cáu giận, không nghĩ ra là Đàm Thanh Đức thế mà lừa cô!
Cô trừng mắt liếc nhìn Đàm Thanh Đức: “em không phải nói là đến đây tham dự thi đấu sao?”
Đàm Thanh Đức đáp lại một cách yếu ớt: “phải, ngày hôm qua đã thi đấu xong rồi.”
“vậy sao mẹ lại có mặt ở đây chứ?” đột nhiên gặp mặt như vậy, Đàm Tiểu Ân không có chút chuẩn bị nào.
Đàm Tiểu Ân nói: “Chị à, chị đừng giận mẹ nữa, gần đây mẹ luôn muốn tìm cơ hội gặp chị, mà chị không nhận điện thoại của bà, bà liền hết cách.”
Mẹ Đàm ngồi bên cạnh trông về hướng Đàm Tiểu Ân, giọng nói rất dịu dàng: “Thu con ơi, lúc trước mẹ sai rồi, không nên nạt nộ con, cũng không nên đánh con, con về nhà cùng mẹ đi, được không con? Mấy ngày này không thấy con, mẹ và bố con mỗi ngày đều lo đến nỗi ngủ không được, sợ con ở bên ngoài bị người ta lừa đi mất.”
Phải biết lúc đó, cô đã đi theo Lý Sơn.
Không dễ dàng đem con gái nuôi lớn, vậy mà cứ vậy đi theo người đàn ông khác, Mẹ Đàm sao có thể không lo lắng cho được chứ?
Việc này đã trôi qua hơn nửa tháng, Đàm Tiểu Ân thấy bộ dáng chân thành này của mẹ mình, nghĩ lại cuối cùng là mẹ ruột của mình, ân tình sinh ra cô, nuôi cô nhiều năm như vậy, nhất thời lòng mềm lại.
Đàm Tiểu Ân ngồi xuống, phát hiện thấy Đàm Thanh Đức và mẹ ngồi bên cạnh một cái bàn rất lớn.
Cô lấy thức đơn, nhìn món ăn trên đấy đều khá là đắt.
Cô trông về phía mẹ, một người bình thường luôn keo kiệt lại dẫn Đàm Thanh Đức đi ăn cơm, đã vậy còn chọn một nơi đắt tiền như vậy?
Cô đang muốn hỏi thì điện thoại Mẹ Đàm đổ chuông, có người gọi điện thoại cho bà ấy, Mẹ Đàm nhận điện thoại: “Đúng vậy, chính là ở đây.”
Mẹ Đàm còn vô cùng nhiệt tình mà đứng dậy, đi đến cửa đón người ta.
Đàm Tiểu Ân khó hiểu nhìn Đàm Thanh Đức: “chuyện gì vậy?”
Đàm Thanh Đức hơi xấu hổ nói: “lần trước không phải chị còn chưa đi ăn một bữa cơm với nhà họ Trần hay sao? Mẹ nói do chị đỗ bệnh, cho nên bọn họ hẹn nhau vào hôm nay.”
“Đàm Thanh Đức, cậu bán đứng chị?”Đàm Tiểu Ân hết chỗ nói rồi.
Vừa nãy thấy mẹ cố nói chuyện chân thành như vậy, cô còn cho rằng mẹ thật sự đã hối lỗi, thấy áy náy với cô, ai ngờ đây đều là “vũng hố”lừa bịp cô!
Cố ý nhờ Đàm Thanh Đức hẹn cô ra đây, thực ra muốn cô đi xem mắt?
Thấy bộ dáng phẫn nộ của Đàm Tiểu Ân, Đàm Thanh Đức nói: “Chị à, em cũng hết cách… mẹ nói, em mà không hẹn chị ra đây liền không cho em tiền tiêu nữa, bản thân em không thể kiếm được tiền giống chị, nếu bà ấy không cho em tiền thì em phải làm sao? Chị chịu tủi thân một chút, chỉ ăn bữa cơm mà thôi, không có việc gì đâu ạ. Chị không bằng lòng bọn họ còn có thể cưỡng ép chị được sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!