Chương 56:
Đàm Tiểu Ân cầm cái muỗng, bắt đầu ăn: “Kem này ngon thật đó!”
Kem của Häagen-Dazs*, bên ngoài bán đắt chát, ba mươi nghìn cũng chỉ mua được một que nhỏ.
(*) Một thương hiệu kem của Mỹ.
Trước kia Đàm Tiểu Ân đã ăn qua một lần, ngon muốn chết, không nghĩ tới ở đây cũng có thể ăn được.
Trong nháy mắt cảm thấy tràn đầy hạnh phúc!
“Vậy ăn nhiều một chút.” Dì Ngô cười nói: “Đoán rằng cô sẽ thích, lão phu nhân hôm nay đã sai người mang hai thùng tới đây, đủ cho cô ăn rất lâu đó!”
“Nhiều vậy sao?” Hai thùng, Đàm Tiểu Ân không tưởng tượng nổi. “Đâu? Tôi muốn xem một chút.”
Cô lập tức liền theo dì Ngô xuống phòng bếp.
Nhìn điệu bộ của cô, Âu Châu Du không nhịn được cười lên: “Tiểu Ân nhà mấy người ham ăn thật đó! Chẳng bù cho Bé Cưng nhà chị, mỗi lần cho nó ăn đồ ngon, nó còn chê ỏng chê eo.”
Đối với những người sinh ra chẳng thiếu gì như bọn họ, mua kem cũng mua vài thùng một, căn bản sẽ không hiểu được vui vẻ của Đàm Tiểu Ân.
Nhìn thấy Đàm Tiểu Ân như vậy, ngược lại cảm thấy rất thú vị.
Đàm Tiểu Ân tận mắt nhìn thấy hai thùng kem, quả thực không dám tin: “Nhiều thế này phải ăn trong bao lâu đây? Hơn nữa còn đắt như vậy!”
Dì Ngô cười một tiếng, không nói gì.
Đàm Tiểu Ân lại ngồi vào chỗ, cầm cái muỗng tiếp tục ăn kem, Âu Minh Triết nhìn bộ dáng này của cô, không nhịn được mở miệng: “Em chắc chắn có thể ăn hết chỗ này chứ?”
“Cho tôi thêm mười phần như vậy nữa tôi cũng ăn hết.” Cô hào khí nói.
Âu Minh Triết cậy mạnh lấy cái muỗng ra khỏi tay cô: “Tôi sợ em buổi tối lại đau bụng, không ngủ được.”
“…”
Lúc này, dì Ngô mới nhớ ra hiện tại đang là lúc đặc biệt của Đàm Tiểu Ân: “Phải phải phải! Con gái mấy ngày này không nên ăn nhiều đá lạnh, Minh Triết không nói tôi cũng quên. Tiểu Ân, cô ăn ít một chút, đều của cô hết mà, chờ cô khỏe rồi lại ăn tiếp.”
“…” Đàm Tiểu Ân ấm ức nhìn Âu Minh Triết: “Nhưng tôi mới chỉ ăn được hai cái mà!”
Sớm biết như vậy thì nhân lúc chú còn chưa tới, ăn nhiều thêm một chút.
“Em còn là trẻ con sao? Ăn nhiều đến lúc bụng khó chịu cũng là em chịu đó.” Anh xoa xoa đầu cô, giống như là trấn an, nói với dì Ngô: “Để lại cho cô ấy vậy.”
“Được.” Dì vội vàng lấy kem đi.
Đàm Tiểu Ân trợn mắt nhìn Âu Minh Triết, cực kỳ ấm ức. Cảm giác chỉ có thể nhìn mà không thể ăn đó, khó chịu lắm biết không!
Âu Minh Triết nhìn bộ dáng kia của cô, nhịn không được bật cười: “Ở đây không phải còn có bánh ngọt sao?”
Bánh ngọt thì không lạnh.
Đàm Tiểu Ân cầm trong tay cái muỗng, ăn bánh ngọn dì làm, trông vô cùng ngon lành.
Ngọt đến nỗi khóe mắt cô cũng cong cong.
Mẹ ơi, quá hạnh phúc!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!