Chương 457:
Nghe được là vừa học, Âu Minh Triết một mặt hoài nghi, “Có ăn được không đấy?”
Đàm Tiểu Ân trừng mắt liếc anh một cái, “Vậy anh đừng ăn nữa, để một mình em ăn thôi.”
Anh nhìn thấy cô tỏ ra tức giận, nở nụ cười, Cưng chiều mở miệng: “Qua đây nào!.”
Đàm Tiểu Ân đến trước mặt anh, bị anh ôm vào trong ngực, tay đặt bên hông của cô, nói: “Tối hôm qua em làm gì?”
Đương nhiên là chuẩn bị quà sinh nhật cho anh chứ còn làm gì!
Đàm Tiểu Ân nhìn anh, cười nói: “Không làm cái gì cả, chỉ ở trong ký túc xá. Làm sao, lo em quên à?”
Âu Minh Triết nói: “anh sợ em ở bên ngoài lạnh bị lạnh.”
Cô không ở bên cạnh anh, anh sẽ lo lắng cô có phải bị bệnh rồi không, có phải bị tên nào lừa đảo, bị dụ đi mất rồi hay không…!
Bây giờ lắm kẻ lừa đảo như thế, mà vợ anh lại còn xinh đẹp, trong sáng, dễ tin người…
Không cẩn thận, Âu Minh Triết càng nghĩ lại càng nhiều.
“Không lạnh.” Đàm Tiểu Ân nói: “Đúng rồi, em chuẩn bị cho anh quà sinh nhật đấy.”
“Quà sinh nhật?” Âu Minh Triết trực tiếp coi Đàm Tiểu Ân đang ngồi ở trong lòng mình thành quà sinh nhật, có chút mong đợi hỏi, “Muốn tặng em cho anh à? Vậy giờ chúng ta về phòng luôn đi!.”
“…” Đàm Tiểu Ân không nhịn được xì một tiếng. Trong đầu anh đang nghĩ cái gì không biết? Có thể bình thường một chút được không? Nghĩ tới đây, Đàm Tiểu Ân không nhịn được cắn một cái lên chóp mũi anh, ” không phải!”
Người đàn ông này dây thần kinh thô cỡ nào mà lại nghĩ rằng cô sẽ hiến thân làm quà sinh nhật để tặng cho anh vậy?
“Qùa gì vậy?”
Đàm Tiểu Ân ra vẻ thần bí nói: “Tạm thời không nói cho anh biết được, đợi buổi tối anh sẽ biết thôi.”
Cô muốn đợi mọi người đều tặng quà cho anh rồi cô mới tặng cho anh sau.
Âu Minh Triết cười cười, ý vị sâu xa: “Được.”
Anh cũng rất chờ mong,không biết Đàm Tiểu Ân tặng cho anh thứ gì
Lúc hai người nói chuyện, bà Âu từ trên nhà đi xuống.
Nhìn thấy Âu Minh Triết trở lại,mỉm cười nói: “Minh Triết về tới rồi à.”
Âu Minh Triết nhìn về phía bà Âu chào hỏi, “Mẹ.”
Đàm Tiểu Ân vội vàng từ trong ngực Âu Minh Triết thoát ra.
Bởi vì hôm nay là sinh nhật Âu Minh Triết, cho nên mọi người trong nhà họ Âu đều về đây.
Ngay cả Cố Trường Bình cũng từ thành phố H chạy về.