Chương 456:
Những lời này Đàm Tiểu Ân vừa nói ra, Lý Sơn cảm giác được toàn bộ phòng làm việc, đột nhiên ấm áp một cách kì lạ.
Ánh mắt của Âu Minh Triết, cũng vì vậy mà ôn nhu rất nhiều.
Bánh sinh nhật?
Xem ra, cô cũng không phải không nhớ sinh nhật của anh.
Như vậy cũng tốt!
Lý Sơn thở phào nhẹ nhõm, vui mừng vì Đàm Tiểu Ân tìm được cái lý do hoàn mỹ này,tạm thời hóa giải nguy hiểm.
Anh ta nói: “Tôi đang định hỏi xem hôm nay cô có về nhà đón sinh nhật cùng ngài Âu không thôi?
“Đương nhiên phải về chứ!” Đàm Tiểu Ân cười nói: ” sinh nhật của ông xã, làm sao lại có thể không về chứ?”
Ngữ khí vô cùng hùng hồn,làm người đang dỏng tai nghe vui như mở cờ trong bụng.
Anh biết cô không phải là người vô tâm mà.
Cúp điện thoại, Lý Sơn nhìn Âu Minh Triết, nói: “ngài Âu hài lòng rồi chứ?”
Anh ta cảm thấy Âu Minh Triết quả thực là lo hão rồi.
Đàm Tiểu Ân làm sao có thể quên một ngày quan trọng như thế này cơ chứ?
Người ta hiện tại đã về nhà làm bánh sinh nhật rồi!
Âu Minh Triết âm thầm dương khóe miệng lên, ra vẻ nghiêm túc nói: “Hôm nay về nhà sớm hơn.”
Lý Sơn cười nói: “vâng, thưa ngài.”
Nhìn thấy Âu Minh Triết cười lên, tâm tình của Lý Sơn cũng được gỡ xuống khỏi bàn chông
Từ công ty đi ra, Âu Minh Triết trực tiếp trở về Nhà họ Âu, Đàm Tiểu Ân cũng đã làm xong bánh sinh nhật.
Đàm Tiểu Ân còn chưa cởi tạp giề ra đã ngồi ở trên ghế sa lon nghịch điện thoại di động.
Nhìn thấy bộ dáng này của cô, Âu Minh Triết không nhịn được cười một tiếng.
Trong mắt anh, ở tuổi này của Đàm Tiểu Ân thì nên là một đóa hoa tươi tắn, vô lo vô nghĩ như thế này.
Đàm Tiểu Ân nhìn thấy Âu Minh Triết trở lại, chột dạ cất điện thoại di động.
Mặc dù Âu Minh Triết chỉ nói là không cho cô nghịch điện thoại ở trên giường nhưng hiện tại chỉ cần ở trước mặt anh nghịch điện thoại cô đều sẽ theo bản năng chột dạ, luôn cảm thấy đây là chuyện gì vô cùng khuất tất.
Âu Minh Triết nhìn thấy cô như vậy, nghiêm túc hỏi: “em giấu cái gì đấy?”
“Không có.” Mỗi lần nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Âu Minh Triết, Đàm Tiểu Ân đều cảm thấy bấn loạn, cô vội vàng đứng lên,nói “Ông xã, sao hôm nay anh về sớm vậy!”
“Hết việc ở công ty rồi”