Đàm Tiểu Ân nghe thấy, vang bên tại mình, là tiếng trái tim đập vô cùng rõ ràng. Cô không thể hiểu được trong lòng là cái tư vị gì, nhưng cô có thể khẳng định rằng bản thân mình đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi ánh mắt dịu dàng kia mất rồi.
+
Hình ảnh ngọt ngào như vậy, thu vào mắt của một người lại trở nên thật chướng mắt.
Xuyên qua đám người trong bữa tiệc, thân ảnh kiều diễm khoác trên người bộ đầm dạ tiệc xẻ ngực màu đen huyền ảo. Khuôn mặt tinh xảo không tra ra cảm xúc. Chỉ có đôi mắt đã thể hiện rõ sự căm phẫn của mình. Tay cầm ly rượu vang, sắc màu sóng sánh, hoà quyện giữ đỏ cùng với đen và tím đậm. Khoé môi mím lại thành một đường.
"Âu Minh Triết... Anh diễn kịch cũng thật giỏi nhỉ..."
Tiếp đó, cô ta quay người lại, đôi chân ngọc trắng nõn ẩn hiện trong lạt váy sau mỗi lần bước đi, thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt ham muốn của đàn ông. Triệu Kỳ Nhan lại không thèm quan tâm, tiếp tục bước đi. Cho đến khi bị bàn tay ấm áp của một tên nào đó giữ lại. Cô ta định quay người lại đá tên đó một cái, sau đành chật vật thu chân lại khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc.
"Hàn Trạch Vu? Anh làm gì? Mau tránh ra!"
Người đàn ông tên Hàn Trạch Vu khẽ nhướng mày. Đôi mắt màu xám bạc phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ trước mặt. Không vì phản kháng của cô ta, anh vẫn tiếp tục khoác áo của mình lên, che chắn đi phần hở chỗ ngực.
"Đừng để tôi nói lần hai, Hàn Trạch Vu!" - Triệu Kỳ Nhan nét mặt khẽ biến.
"Nếu còn phản kháng nữa, tôi sẽ đem em tới chỗ của tôi, dùng băng cố định quấn chặt từ đầu đến thân của em!"
Quấn băng? Tên biến thái này, anh ta định biến Triệu Kỳ Nhan này thành bản sao của cái kén à?
"Đây!"
Âu Minh Triết đặt một đĩa bánh ngọt trên bàn, nhìn hai mắt sáng rực của Đàm Tiểu Ân, không khỏi buồn cười. Theo đó cũng ngồi xuống bên cạnh cô.
Đàm Tiểu Ân toan định cầm lên thưởng thức. Nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt chăm chú của cha mình ở phía xa, cô đành thu tay về, nét mặt có chút mất tự nhiên nhìn ông xã của mình.
"Minh Triết, hay anh thử qua chỗ cho em một chút đi, nhìn mặt là biết chai đang rất muốn nói chuyện với anh."
"Vì sao?"
Âu Minh Triết nghe vậy thì nhíu mày, cô gái ngốc này, mới vài phút trước còn bám hắn như sam, bây giờ lại đang làm cái gì? Bảo hắn đi ra chỗ khác sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!