Ả ta như phát điên đập phá mọi thứ Người hầu bên cạnh có sợ cũng không dám lên tiếng
" Khốn kiếp, khốn kiếp. Đã làm đến mức như vậy tại sao nó vẫn sống thoải mái! Còn mình ...
argggg!!!!!!!"
Chuông điện thoại vang lên vẫn chưa khiến cơn ghen tức và căm hận của Cố Minh Châu lắng xuống. Ả mở lên, nhìn thấy tên hiển thị là chồng cũ càng thêm cắn răng nghiến lợi
Lúc đang định cúp máy, trong ánh mắt loé lên tia tàn độc Ả mở máy
Bên kia đầu dây truyền đến âm điệu có chút bất lương "Ồ, lần nào gọi cô cũng đều không nghe. Hôm nay có chuyện gì khiến vợ cũ thay đổi vậy? Chẳng lẽ ... Vì cuộc họp báo ..."
" Nếu muốn có tiền thì lập tức câm miệng cho tôi" -ả nghiến răng nói từng chữ
Bên kia đầu dây vang lên giọng cười trào phúng " Đắc tội với nhà họ Tống, bản thân còn không giữ được thì cô có tiền cho lão tử đây tiêu xài sao?"
Tên này biết Cố gia lâm nguy, gọi điện chẳng qua chỉ muốn châm chọc, khiến Cổ Minh Châu tức điên
Ả nắm tay thành đấm, móng tay cắm sâu vào da thịt như muốn làm cho bản thân tỉnh táo " Gặp nhau ở quán cafe"
" Nếu cô có thể đưa tôi 150 triệu thì hãy nói"
" Hứa Du! Đừng có quá đáng" - ả quát
"Đưa hay không là tùy cô thôi, vợ à. Dân kinh doanh như cô chắc phải hiểu thuận mua vừa bán chứ?"
Ả cố nén giận, mở miệng
" Được"
Tại quán cafe nhỏ, Cố Minh Châu trang bị kín kẽ tìm kiếm xung quanh Vì lần họp báo trực tiếp lần này mà gương mặt cô đều được in khắp các tờ báo lớn nhỏ và mạng xã hội Đám chó săn cứ lởn vởn quanh nhà, khó khăn lắm mới có cơ hội chạy ra ngoài đi đến chỗ hen
Thấy bóng dáng cô ả che kín người, dáo dát nhìn ngó, Hứa Du hô to "Ở đây"
Doạ Cổ Minh Châu giật mình. Ả muốn mắng chửi nhưng lại sợ sẽ gây sự chú ý, đành phải nuốt cục tức này xuống
Vì không muốn để lộ việc tốt, họ đi vào một căn phòng kín Lúc này, Cố Minh Châu mới cởi bỏ áo khoác, mũ, nón và những vật vướng víu Ở bất mãn mà càu nhàu " Không thể chọn một nơi tốt hơn hay sao? Cái xó xỉnh tồi tàn này ... thật là dơ bẩn mà"
" Nếu không sợ bị nhà báo vây lấy thì chồng cũ là tôi đây sẽ đổi địa điểm sang quán cafe mà cô hay đến sống ảo"
Ả nghe xong, muốn phản bác nhưng vì chuyện lớn chưa thành đành phải nhẫn nhịn
Hứa Du bắt được thóp, tất nhiên được nước lấn tới, nhanh chóng đi vào chủ đề chính " Tiền mà tôi cần ... có đem đến không?"
Cô ả liếc mắt, không cam lòng mà nói " Chỉ cần làm tốt việc tôi đề ra. Tiền, sẽ chuyển vào tài khoản
Nghe đến tiền, mắt gã sáng rực, điệu cười ghê rợn vang lên khiến ả căm tức tột cùng. Lúc trước nếu không phải để khỏi gả cho Tổng Tư Duệ cũng sẽ không cùng gã kết hôn Ai mà ngờ Tống thiếu lại là cực phẩm trong số cực phẩm, khiến ả tức ói máu mà không thể làm gì hơn Lầm vào bước đường này thật sự không cam lòng. Phải lấy lại những thứ là của mình
"Hahaha, việc mà cô muốn tôi giúp là gì vậy, vợ?"
"Đừng có mở miệng gọi tôi là Vợ nếu anh không muốn một đồng cũng không nhận được"
Gã nhún vai, cười cợt " Ok, vậy mau nói đi, việc gì?"